Vì cuộc máu xương năm xưa nên anh bỏ học lên đường
Từ hạ đến thu sang đông quanh năm đã đầy nghĩa sống
Những chiều chìm lấn trong mây những chiều luyến nhớ dâng đầy
Lắm lần muốn mời các em ra đây thăm chơi cho biết một ngày
Nhạc quê hương đây nhạc quê hương lời dân ca chan hòa yêu thương
Ai sống tha phương lui bước phong sương
Về nghe tình ngát canh trường
Lang thang như thú hoang ta đi khắp phương trời
Đời ta như cỏ cây lấy thiên nhiên làm vui
Vô tư như đoá hoa ta yêu hết nhân loại
Tình yêu đem sớt chia thứ tha trên bờ môi
Chiều xưa ngắt cánh hoa anh khẽ nói em rằng
Ngày sau duyên đôi mình vì đâu ngăn cách nhau
Người đi xa quê quen nếp hào hoa phong sương
Quên tháng năm dài đi xây mộng ngày mai
Cho tương lai vẹn ý duyên mình còn tươi đẹp mãi
Đầu năm hoa lá xôn xao nở như đón chào
Nhờ anh tiên đoán năm nay duyên nợ thế nào
Phận nghèo chẳng dám ước cao chỉ cần tình nghĩa với nhau
Nếu ai tâm đầu ngõ lời làm nên giai ngẫu
Chuyện tình đôi ta như thuyền không bến đỗ
Anh đưa em về đâu? Trên suốt nẻo đường tình
Chuyện tình ngày xưa anh trách ai hững hờ
Hay vì gian dối nhau, mơ chuyện tình mai sau.
Chiều nay gặp em
Sáng mai anh rời xa thành đô
Chiều nay gần em
Mai tiễn đưa anh về cuối trời
Còn đêm này thôi
Mình sẽ nhớ nhau người ơi
Còn đêm này thôi
Vui biết bao nhiêu mộng mơ.
Tìm em sao không thấy ngày hoang vu chân buồn
Về đây con phố xưa xót xa niềm ước mơ
Còn đâu giữa đời mình tình vui như giọt nắng
Còn đâu em tóc dài hong giữa trời bồng bềnh.
Từ Nam Quan, Cà Mau
Từ non cao rừng sâu
Gặp nhau do non nước xây cầu
Người thanh niên Việt Nam
Quay về với xóm làng
Tiếng reo vui rộn trong lòng.
Trong lòng anh đổ mưa khi mùa mưa vừa dứt
Em giờ quên thật mau, anh giờ ôm tình sầu
Em đã giết anh đêm đêm
Với lời nguyền xa xưa đó
Giờ đây lòng anh nghe quá đỗi điêu tàn.