Nhớ anh đêm dài bên gối mộng
Người yêu ra đi đã mấy xuân rồi
Kỷ niệm xưa thân mến chẳng còn gì tặng nhau
Chỉ còn giấc mơ thôi.
Trên sông buông thuyền theo gió đưa
Rứt lòng trong tiếng tơ êm đềm dưới trăng mờ
Bâng khuâng quay về năm tháng xưa
Cơ hồ như giấc mơ thấm sâu bao niềm nhớ
Hò ơi lắng nghe tiếng ca miền quê tôi ruộng đồng luôn tốt tươi
Hò này hò ơi lòng dân cùng sánh vai buộc vào nhau kiếp người
Hôm nay đây mừng reo lúa lên hoa
Vừng dương tưới bao la ngát phương trời xa
Vạn lòng say mơ dâng thêm ngàn câu ca gợi niềm thương chan hoà
Mùa xuân đã đến cớ sao anh chưa về
Những gì anh đã hứa nhớ hay quên
Tại sao để em ngóng em chờ
Bắt em trông từng giây luôn nhìn ra đầu ngõ.
Tiền Đồn xa vắng, viết gửi về em một lá thư hồng
Muôn hoa hé nở, chào xuân mới sang, xuân buồn qua biên giới
Những cánh hoa vàng, làm anh chợt nhớ, đến cánh hoa ngày xưa
Lúc tiễn anh lên đường, mùa xuân năm qua,
Em buồn cài lên áo, hẹn sẽ tương phùng.
Chiều biên khu, vào mùa sang Thu
Không còn nghe tiếng oán thù (u ú)
Rừng vi vu là lời thiên thu
Ru người chốn phiêu du
Em đứng chờ anh bên hàng bã đậu
Sáng chúa nhật vườn Cộng Hòa xôn xao
Mong anh nghe tin trống đổ liên hồi
Cỏ hoa mang hớn hở, chim hót mừng bài ca tình ái
Ngày xưa tôi đã đi qua Tuy Hòa
Trời xanh le lói bao mộng mơ
Đàn chim tung cánh bay bay đầu gió
và đâu đây tiếng sông bồi phù sa
Ôi, những chiều mây vắt ngang lưng đèo
Vọng Phu đưa mắt cũng buồn theo
Hoàng hôn sáng trên vùng cốc
Chiều thu dấu chân bụi trần
Người yêu đã quá xa xưa
Tuổi thơ vút qua tầm tay.
Ngày anh đi bóng đêm chưa qua
Mắt lệ hoen ai đưa cuối đường
Ngày anh đi đứa con trong nôi
Ôi đẹp xinh như thiên thần cao.