Mây chiều Đông nay âm u trôi về đâu
Mang theo biết bao thương đau
đàn ai buồn ngân trong gió rét chiều sương
Khơi bao nhớ thương sầu bên lòng.
Sài Gòn tháng mấy mưa buồn hỡi em
Sài Gòn tháng mấy lá bay đầy hồ
Dung nhan thoáng trên môi sầu không hẹn
Nghiêng mắt xưa trả lại ấu thơ
Cho dáng em chìm trong vùng nhớ.
Đợi chờ xuân mơ nắn phím tơ
Dâng ý xuân bao lời nên thơ
Gợi niềm xuân theo gió nhắn đưa
Đưa dâng xuân qua trong chiều mờ.
Rồi ngày mai đây hòa bình đã về trên quê hương
Ta sẽ trở lại thăm cánh đồng vàng
Đã trổ hoa vàng thơm mùa lúa chín.
Nghe gió xuân chợt lòng mình thương nhớ
Tìm thấy đâu những ngày sống nên thơ
Mùa xuân ơi đi qua trong cõi đời
Hương xưa tàn úa rồi tiếc cũng đành thôi
Nói không nên lời, thời gian đi mãi chất lên vai đời tôi.
Chiều buồn lên đôi mắt xanh
Một mình đi ngoài mưa bay
Có nghe tiếng nhịp gió đi gọi buồn
Chợt nghe đời hoang vu còn thương còn nhớ tiếc
Những đêm giá lạnh những chiều đợi nhau.
Tuổi trẻ chúng tôi đã bao nhiêu năm lần lượt đi lên dàn lửa thiêu
Tuổi trẻ chúng tôi đã bao nhiêu năm kiếp sống lang thang như mây chiều
Này vì đâu này vì đâu mà sương máu ngất núi ngất núi
Trên quê hương rẫy đầy hận thù kiếp sống nào như loài cỏ cây.
Từ phương xa về nơi đây ngồi bên nhau ta ca bài hát sum vầy
Ðã bao lâu mình xa nhau vì nay đây mai đó phiêu lưu giang hồ
Dìu nhau đưa nhau chạy trốn khổ đau
Dìu nhau đưa nhau về chốn không màu
Dìu nhau xa dây bom nổ dìu nhau qua cơn lo sợ
Dìu nhau vượt làn giông tố thoát cơn mộng mơ đầy ác thú.
Trời chiều thu có đôi bướm say đường hoa
Tìm thuyền thu cánh bay cánh bay ngập ngừng
Trời chiều thu lá khô bay ô hay ô hay ô hay như dạt làn mây.