Cổng trường vôi tím kỷ niệm đầy đẹp xinh như màu áo học sinh
Nàng mang tên loài hoa nhiều hương sắc mặn mà
Loài hoa tên phù dung thường dang dở lạnh lùng
Đời hoa chóng tàn tựa đời Dung ngao ngán tình duyên sớm bẽ bàng.
Thấm thoát là đây một mùa xuân mới với ngàn cánh mai vàng
Nụ cười trên môi trên làn má ai đón xuân tươi vừa sang
Biết chúc chi đây khi làn gió xuân về
Giấy trắng ghi lại đôi dòng nhạc tâm tư
Làm thơ trao duyên gửi người đôi câu chúc nhau vào lúc đầu xuân
Vào cuối ngày bước chân xuống phố phố buồn hiu
Vào cuối ngày bước chân về nhà nhà tiêu điều
Cuộc đời phụ ta bạn bè phụ ta
Người tình bỏ ta vui mãi phương trời nào.
Đôi tám em vừa đương lúc hé hoa tươi
Chỉ thắm rình se, nhắn mối nhờ mai
Giàu, khó, sang, hèn, nào có dám chê ai
Nhưng tơ duyên em vẫn chưa ràng mối
Những cánh chim bay về đất mẹ ngày trước
Chen khói lam ban chiều tỏa thơm mùa mới
Cánh trắng bay chan hòa mùa lúa quê hương
Thanh bình trải khắp trên nương
Rộn ràng bầy chim hót vang.
Xin có lời thưa dưới đây, gửi người
Giãi bày chuyện riêng tôi còn giấu kín
Sinh ra đã quên nước mắt đặt tên
Lang bạt từ khi chân yếu đuối biết đi xa.
Đã từ lâu ngược xuôi đó đây thân lính chiến đánh giặc đêm ngày
Lưng bụi dày, da màu nắng cháy lửa đạn xui mình quên đây
Bao nhiêu nỗi niềm, bao khắc khoải muốn nói nhưng thôi
Tôi lớn lên đi vào đời bằng ba năm tuổi lính sa trường
Đêm thoát thai tôi làm lính nhỏ tuổi hai mươi sáng tỏ
Từng nẻo đường đất quê hương.
Vầng trăng khuya nép trên mái đồi
Từng hàng mây lơ lửng nhẹ trôi
Sương trắng bao quanh chân đồn chơi vơi
Thoáng nghe súng thù vọng xa xôi
Xé tan âm u rừng núi
Đã lâu mình chẳng về quê xưa
Thăm bạn thân với ngôi trường yêu
Thăm quê hương xứ mộng thần kinh
Và thăm cô em gái hữu tình
Việc đời trai sương gió hôm nay
Là ngược xuôi nay đó mai đây
Mấy khi về thăm lại cố hương