Xin có lời thưa dưới đây, gửi người
Giãi bày chuyện riêng tôi còn giấu kín
Sinh ra đã quên nước mắt đặt tên
Lang bạt từ khi chân yếu đuối biết đi xa.
Đã từ lâu ngược xuôi đó đây thân lính chiến đánh giặc đêm ngày
Lưng bụi dày, da màu nắng cháy lửa đạn xui mình quên đây
Bao nhiêu nỗi niềm, bao khắc khoải muốn nói nhưng thôi
Tôi lớn lên đi vào đời bằng ba năm tuổi lính sa trường
Đêm thoát thai tôi làm lính nhỏ tuổi hai mươi sáng tỏ
Từng nẻo đường đất quê hương.
Vầng trăng khuya nép trên mái đồi
Từng hàng mây lơ lửng nhẹ trôi
Sương trắng bao quanh chân đồn chơi vơi
Thoáng nghe súng thù vọng xa xôi
Xé tan âm u rừng núi
Đã lâu mình chẳng về quê xưa
Thăm bạn thân với ngôi trường yêu
Thăm quê hương xứ mộng thần kinh
Và thăm cô em gái hữu tình
Việc đời trai sương gió hôm nay
Là ngược xuôi nay đó mai đây
Mấy khi về thăm lại cố hương
Lại được tin bên nhà tội lắm
Lỗi đau thương bừng lửa Thái Bình
Tiếp vô Nam khi mệnh trời Xuân Lộc
Tiếng kinh buồn lan rộng tới Cao Nguyên
Thuyền xuôi mái
Đêm nay vui với thuyền xuôi mái
với thuyền xuôi mái vui với vừng trăng giãi
với vừng trăng giãi vui trời rộng với sông dài
Màu hoa trắng, ngày xưa anh đã trao ân tình
Lần cưới em anh còn nhớ chăng anh
Màu hoa trắng và ngày vui đó
Cớ vì sao anh nỡ quên cho đành.
Tàu anh đã ra neo chân đảo xa
Đến đây mấy tuần nên anh nhớ nhà
Và khi nhớ em anh hay ngồi trông
Nước xô sóng bạc mênh mông cuối trời.
Lần đầu ta ghé môi hôn
Ta hôn em hôn em
Ta hôn em lần đầu
Hoàng hôn ve bỗng kêu vang
Ve kêu vang kêu vang
Ta hôn em lần đầu.