Tháng mấy đây rồi nhà ai đám cưới giăng mắt đèn hoa
Nghĩ thương đôi mình, đời trai vẫn còn nặng kiếp sông hồ
Lòng thầm mong xe đưa đám rước cô dâu đừng băng qua phố em tôi
Để người tôi yêu thôi tủi xót duyên tơ
Vì ước mơ chưa kết mộng, đời còn cách xa
Đừng thương tiếc chi ngày qua
Dù đời có vắng màu hoa
Em hãy quên niềm thương nhớ
Để dòng nước mắt chan hòa.
Anh sẽ đón em đi về nơi xa xôi đó
Nơi ai cũng quen nhau, nơi mọi người là bạn
Là anh em là thân thích nhau
Nếu em hỏi anh, tình yêu lấy gì so sánh
Anh trả lời em tình yêu không còn gì đẹp hơn
Nếu em hỏi anh tại sao chúng mình yêu nhau
Anh trả lời em tình yêu xin đừng hỏi tại sao!?
Xuyên lá cây rừng sương đọng hạt châu
Mây xám che vầng trăng bạc từ lâu
Xanh xanh rừng núi trơ màu
Tai nghe đạn nổ trên đầu
Nằm chờ từng đêm chiến hào.
Màu hoa vàng khoe sắc ngoài sân
Ôi mùa xuân về đã bao lần
Cho kỷ niệm từ thuở xa xăm
Mang về thương nhớ bâng khuâng
Em buồn anh biết hay không?
Người yêu em hỡi giờ đây em khuyên chàng
Vì dân anh hãy dâng mình hiến non nước
Anh hay chăng anh bên nơi phương xa đau khổ kia
Quê hương thân yêu dân gian điêu linh đang chờ tay anh.
Trên khắp quê hương mỗi lần xuân về
Người người hân hoan đón mừng năm mới
Một mùa xuân tới ai không mừng vui
Mơ ước cao sang trong đời
Và mộng yên vui đẹp mãi.
Một người ôm con thơ theo xe tang nức nở
Lê đôi chân nghe đá vỡ đường mòn
Một người tay ôm bom len trong đêm
Không tiếng thở chôn đâu đây nghe tiếng nổ, từng đoàn xe
Từng người qua. còn gì nữa.
Sáng qua lại sang một mùa xuân nữa
Những khóm mai vàng một lần kết hoa
Mấy ai không mơ không mộng trong đời xuân chớm nụ hồng
Rượu khua pháo vang giờ đây lắng nghe mấy lời chúc xuân sang.