Đêm nay tôi không ngủ vì nhớ anh nhớ anh
Nhớ anh nỗi nhớ chất ngất lên cao
Niềm đau cũng trỗi dậy
Ôi từng chiếc lá khô bay.
Màu hoa trắng, ngày xưa anh đã trao ân tình
Lần cưới em anh còn nhớ chăng anh
Màu hoa trắng và ngày vui đó
Cớ vì sao anh nỡ quên cho đành.
Tàu anh đã ra neo chân đảo xa
Đến đây mấy tuần nên anh nhớ nhà
Và khi nhớ em anh hay ngồi trông
Nước xô sóng bạc mênh mông cuối trời.
Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn
Chín mươi ngày qua chứa chan tình thương
Ngày mai xa cách hai đứa hai nơi
Phút gần gũi nhau mất rồi, tạ từ là hết người ơi.
Từ khi người ra đi
Như cánh chim trời
Hướng theo đời phiêu lưu
Lòng ai quạnh hiu.
Nếu anh không về đời em quạnh hiu
Nếu anh không về môi nhạt son phai
Nếu anh không về tội kẻ mong chờ
Vì anh vì anh quên hết
Nửa đời một người chịu bao đắng cay.
Trong đám xuân xanh ấy
Môi hồng vui cười như tiếng lụa
Chưa hẹn đâu phải chờ
Mộng ước trong tầm xa nửa sân
Thơm lành như sách học
Mắt xanh màu chớm xuân.
Khi anh tôi đi, không nói năng câu gì
Đem theo ba lô, cây viết xanh nhỏ bé
Mai nơi xa xôi, anh sẽ biên thư về
Cho mẹ, cho bà con, cho vợ với cậu bé.
Bạn ơi có tôi từ giã kinh kỳ
Đèn đêm phố vui không vấn vương gì
Ngày mai lên đường xa cuộc vui êm ấm
Uống say cạn nốt ly này rồi sẽ chia tay hẹn ngày vui tới đây.
Em ơi, nếu yêu nhau chớ để buồn lòng mai sau
Em ơi, dẫu xa xôi không có nghĩa mình chia phôi
Làm sao quên chiều trong kỷ niệm tìm về đôi mắt em
Làm sao quên, mùa hoa năm đó, mùa hoa vạn thọ
Mùa hoa chúc lành khi em tiễn đưa
Vạn thọ cho anh, vạn thọ cho em.