Thời gian hay mang lại nhiều buồn vui khi từ giã tưởng đâu không gặp nữa
Nào ngờ tôi anh cuối gió đường mây mà vẫn có gặp đây
Đèn mớ soi trăng gầy nằm nghiêng nghiêng nghe bạn kể từ khi say đời lính
Thuở học sinh đôi lúc nhớ còn vui nhưng chỉ nhớ mà thôi.
Người đem cho nhau người đem cho nhau
Bao nhiêu hờn oán bao nhiêu thê lương
Đem cho nhau oan khiên đã nhiều rồi
Đem cho nhau cho nhau đớn đau cũng nhiều rồi.
Tôi viết một chữ T
Tôi viết một chữ Ư
Tôi viết một chữ D
Tôi viết một chữ O.
Nếu anh không về đời em quạnh hiu
Nếu anh không về môi nhạt son phai
Nếu anh không về tội kẻ mong chờ
Vì anh vì anh quên hết
Nửa đời một người chịu bao đắng cay.
Trong đám xuân xanh ấy
Môi hồng vui cười như tiếng lụa
Chưa hẹn đâu phải chờ
Mộng ước trong tầm xa nửa sân
Thơm lành như sách học
Mắt xanh màu chớm xuân.
Khi anh tôi đi, không nói năng câu gì
Đem theo ba lô, cây viết xanh nhỏ bé
Mai nơi xa xôi, anh sẽ biên thư về
Cho mẹ, cho bà con, cho vợ với cậu bé.
Bạn ơi có tôi từ giã kinh kỳ
Đèn đêm phố vui không vấn vương gì
Ngày mai lên đường xa cuộc vui êm ấm
Uống say cạn nốt ly này rồi sẽ chia tay hẹn ngày vui tới đây.
Em ơi, nếu yêu nhau chớ để buồn lòng mai sau
Em ơi, dẫu xa xôi không có nghĩa mình chia phôi
Làm sao quên chiều trong kỷ niệm tìm về đôi mắt em
Làm sao quên, mùa hoa năm đó, mùa hoa vạn thọ
Mùa hoa chúc lành khi em tiễn đưa
Vạn thọ cho anh, vạn thọ cho em.
Còn đây lần cuối với người thôi
Ngày mai mình đã xa cách rồi
Anh vui trong đơn vị mới
Chia ly tránh sao không buồn
Người yêu tôi dù xa khó quên.
Những mùa trăng năm xưa anh còn nhớ hay đã quên rồi
Thuở còn hai đứa bên nhau anh thường hẹn em những lúc trăng lên
Tình em trao cả về anh bằng lời yêu đương với tất cả chân thành
Em nguyện trọn đời một lòng sắc son dù trăng có lặn và sao có mờ.