Bốn mùa thu qua tôi dấn bước đường xa cách biệt nơi quê nhà
Nhớ mái trường xưa sớm trưa chung một đường đi về chung một hướng
Ngày đó em hỏi tôi lớn lên anh làm gì
Chí trai ước mơ gì xin trả lời em đi
Cho lòng em không hối tiếc cho tình không khổ đau.
Anh nói nhớ em thương em từng giờ
Anh hứa viết thư cho em từng ngày
Thế mười ngày đã qua
Sớm chiều mình ngóng trông
Ôi thư tình nào đâu chẳng thấy.
Đêm qua có người sang dạm hỏi em
Mẹ em xem ra vẻ như thuận lòng
Khi đưa khách về mẹ nói
Mẹ xem người ta danh giá
Giờ con mẹ liệu tính ra sao.
Mỗi khi em ra ngoài đường người ta thường hay cứ hỏi:
Em có người yêu chưa và em thường mơ ước gì?
Biết nói làm sao đây, tuổi em còn đang đôi tám
Em chưa nghĩ chuyện xa xôi mắt xanh chưa có một ai.
(Em chưa nghĩ chuyện xa xôi mắt xanh chưa có một ai.)
Không không không, nhất định là không bao giờ thèm yêu anh đâu
Anh ơi đừng theo đừng nói yêu nói thương mà làm gì
Thấy anh thay tình như thay áo
Nếu yêu anh rồi rồi mai mốt, mai mốt em làm sao.
Không, không, không ai hiểu lòng tôi
Không, không, tôi yêu ai cũng không bằng bề ngoài
Mà chỉ yêu bằng tình mãi không phai.
Ðêm nay trăng suông viết thư gửi em hậu phương
Em yêu anh ơi lần say ba năm vừa tròn
Ðêm đêm anh băng suối rừng sâu vui đời hải hồ
Khi em đến trời xanh xanh muôn chim hót líu lo trên cành
Khi em đến đường cỏ hoa reo ca dưới gót chân ngọc ngà
La la la la la la.
Anh ở đâu thì em đó
Lúc núi biếc khi sông hồ
Biên thùy kia nào khác chi nhà
Vì tình yêu thì có đâu xa
Kìa mùa xuân xanh thắm
mùa hè ve ca hát
và cùng chia ánh trăng thu
Tôi đến thăm em một buổi sáng mưa hồng còn rơi
Tôi thắm đăm chiêu em ngồi hát cho một người nằm xuống
Em đan chiếc áo màu quê hương em đan chiếc áo màu hòa bình
Quê hương mình đau khổ quá mùa xuân nát ngày xưa mùa thu chết chưa về.