Chiều ấy anh dìu em đi trên bãi vắng
Sóng đưa như vương nhẹ gót chân em
Dáng em in dài lả lơi trên cát vàng
Bên nhau đôi ta thầm ước mai sau.
Gió chiều từ xa đến nhẹ lay mấy cành hoa
Nghiêng ngả trên cành la đà
Gió chiều đưa câu hát lả lơi ấm làn môi
Có bầy trẻ thơ vang tiếng cười.
Đôi khi ta muốn theo nhau về
Một góc trời thật quạnh hiu
Không có ai dù một người
Hoa lá chưng thật tuyệt vời
Con suối reo thật bồi hồi
Ngày ấy ra đi một sớm buồn
Trời đất rưng rưng màu nhớ thương
Đàn cũ lên vai về muôn hướng
Cho tim ai sầu héo cho hoa xuân tàn theo.
Tìm em ở đâu khi mùa về gieo thương nhớ
Tìm em ở đâu thương sao ánh mắt mộng mơ
Về đâu hỡi em cho tôi theo bước đường tình
Trao em đôi tiếng thề nguyền từ lâu nén trong tim.
Chuyện chúng mình anh ghi sâu vào kỷ niệm
Để lãng quên cơn đau buốt tìm về tim
Mấy chồng thư xanh xao màu chữ
Khúc đường xưa dấu chân cũng mờ
Hàng cây im gió ngỡ ngàng mối tình dở dang.
Liên khúc Xuân tha hương 4 Tuấn Khương trình bày (2019)
Chiều xuống sương rơi phủ đầy non ngàn
Heo may lạnh lùng như khóc như than
Rừng cây xao xác lá vàng
Bầy chim đây đó kêu đàn
Trời như muốn thắp giữa lòng chiều hoang.
Bốn mùa thu qua tôi dấn bước đường xa cách biệt nơi quê nhà
Nhớ mái trường xưa sớm trưa chung một đường đi về chung một hướng
Ngày đó em hỏi tôi lớn lên anh làm gì
Chí trai ước mơ gì xin trả lời em đi
Cho lòng em không hối tiếc cho tình không khổ đau.
Anh nói nhớ em thương em từng giờ
Anh hứa viết thư cho em từng ngày
Thế mười ngày đã qua
Sớm chiều mình ngóng trông
Ôi thư tình nào đâu chẳng thấy.