Cho Em Giấc Ngủ Bình Yên

Chiều xuống sương rơi phủ đầy non ngàn
Heo may lạnh lùng như khóc như than
Rừng cây xao xác lá vàng
Bầy chim đây đó kêu đàn
Trời như muốn thắp giữa lòng chiều hoang.

Chớ Trách Người Đi

Bốn mùa thu qua tôi dấn bước đường xa cách biệt nơi quê nhà
Nhớ mái trường xưa sớm trưa chung một đường đi về chung một hướng
Ngày đó em hỏi tôi lớn lên anh làm gì
Chí trai ước mơ gì xin trả lời em đi
Cho lòng em không hối tiếc cho tình không khổ đau.

Những Lời Trách Yêu

Anh nói nhớ em thương em từng giờ
Anh hứa viết thư cho em từng ngày
Thế mười ngày đã qua
Sớm chiều mình ngóng trông
Ôi thư tình nào đâu chẳng thấy.

Chuyện Đêm Qua

Đêm qua có người sang dạm hỏi em
Mẹ em xem ra vẻ như thuận lòng
Khi đưa khách về mẹ nói
Mẹ xem người ta danh giá
Giờ con mẹ liệu tính ra sao.

Kỷ Niệm Yêu

Nhớ đêm hôm nào bóng ngả trăng soi đầu ngõ
Có tôi và em nắm tay giữa buổi hẹn hò
Trời nhiều mây tơ âm thầm vương mình theo gió
Quãng tâm tư là quãng hư vô
Hồn mình cùng mang nỗi âu lo.

Tình Ca Điên

Còn gì đâu cho quê hương yêu dấu
Còn gì đâu cho quê hương ta nào
Còn gì đâu cho quê hương yêu dấu
Lấy đâu ra gia tài còn gì đâu còn gì đâu
Ngoài bàn tay một bàn tay trắng vết nhăn ngày tháng.

Trai Mùa Ly Loạn

Ngày xưa chúng ta chung học một trường
Anh thường bảo tôi ngày sau khi lớn lên
Chúng ta cùng chung chí hướng cho dù
Gian khổ trên vạn nẻo đường.