Nhớ tới ngày qua vang trong rừng xa dân Nam hò reo
Tiếng thét diệt thù khói súng mịt mù nơi sa trường xa
Vang khắp nước non nhà thu chiều nắng tà
Tiếng trống bập bùng loa vang lạnh lùng dân Nam hò reo
Trông ra khói mây mờ nhớ bao ngày qua.
Trời còn làm mây gió đi tìm nhau
Thì tình đôi ta cớ sao sầu đau
Duyên kiếp không buồn lứa đôi
Sao mãi ta hoài thế thôi
Gọi nhau không bao giờ đến
Tôi trấn ở đồn xa, đã từ lâu vắng nhà
Có nhiều khi muốn về lại không về
Tôi có bà mẹ yêu, tóc bạc sương dãi dầu
Có người thương bé nhỏ tuổi tròn trăng chưa biết sầu.
Phiên bản 1: Khánh Ly trình bày
Hẹn em nhé, năm 2000 sẽ
Hai bên cửa hé, cho anh trở về
Từ ngày đi, theo cuộc tỉnh mê
Trăm năm nhỏ bé, trăm năm bộn bề
Hẹn em nhé, kể chuyện nghe, những thoáng chia ly.
Có hai thằng mù đánh nhau ngoài ngõ
Cả hai thằng đều sứt trán, sứt tai
Có hai thằng câm cãi nhau giữa chợ
Cả hai thằng đều rát lưỡi, bỏng môi
Có hai thằng mù đã câm, lại điếc
Có hai thằng điếc ngồi nghe nhạc Tầu
Nhạc Tây, nhạc Mỹ, nhạc Nga.
Hè sang nắng lên hoa về đỏ tươi
Mùa hoa báo tin ve sầu nhạc buông
Cùng phô sắc tươi hoa thêm mặn mà
Đồng hòa ca khúc hát yêu đời.
Còn gì đẹp hơn ngày em khôn lớn với tuổi tình yêu
Nên em thường thích những khoảng trời xanh
Thích mặc áo vàng đi khắp kinh đô trong đêm ngập sáng.
Tôi ở ngoại ô, một căn nhà xinh có hoa thơm trái hiền
Cận kề lối xóm, có cô bạn thân sớm hôm lo sách đèn
Hai đứa chưa ước hẹn lấy một câu, chưa nghĩ đến mai sau
Nhưng đêm thức giấc ngỡ ngàng
Nghe lòng thương nhớ biết rằng mình yêu
Em yêu nhạc Brahms
Cung tơ du dương dắt ta vào mộng
Đường mây chung bước tới
Chốn hoa lá không bao giờ phai.