Ngày xưa chúng ta chung học một trường
Anh thường bảo tôi ngày sau khi lớn lên
Chúng ta cùng chung chí hướng cho dù
Gian khổ trên vạn nẻo đường.
Bạn ơi! Tôi viết thư khi mùa xuân bỏ đi
Và khi tiếng ve trên cành lá gọi hè một rừng não nề
Ngày quen biết là mùa phượng vui cho đôi ta
Ngày xa cách là mùa phượng đau trong tim ta
Rồi cho đến bây giờ, ai thương ai mong chờ
Phượng có như ngày xưa?
Ðêm nay hòa bình sao em nhỏ chưa vui
Hãy bước ra đây nhìn phố ngập người
Ðêm nay hòa bình không nụ cười trên môi
Nhìn quanh em không ai còn lại
Không ai còn lại ru đỡ tình người cho có đôi
Kiếp sống lấy đêm làm sáng
Ai thương ai hay đời tôi
Đêm đêm ngân cung đàn lơi
Ca vang cho khách mua vui.
Đêm qua biên giới súng thù rền lưng trời
Còn nhau đây mai nầy có chung đôi
Hôm nay đừng nói tiếng chia phôi
Nhìn quê hương nét cam go sắc se đời lính
Nhớ tới ngày qua vang trong rừng xa dân Nam hò reo
Tiếng thét diệt thù khói súng mịt mù nơi sa trường xa
Vang khắp nước non nhà thu chiều nắng tà
Tiếng trống bập bùng loa vang lạnh lùng dân Nam hò reo
Trông ra khói mây mờ nhớ bao ngày qua.
Trời còn làm mây gió đi tìm nhau
Thì tình đôi ta cớ sao sầu đau
Duyên kiếp không buồn lứa đôi
Sao mãi ta hoài thế thôi
Gọi nhau không bao giờ đến
Tôi trấn ở đồn xa, đã từ lâu vắng nhà
Có nhiều khi muốn về lại không về
Tôi có bà mẹ yêu, tóc bạc sương dãi dầu
Có người thương bé nhỏ tuổi tròn trăng chưa biết sầu.
Phiên bản 1: Khánh Ly trình bày
我又来到昔日海边
wǒ yòu lái dào xī rì hǎi biān
海风依旧吹皱海面
hǎi fēng yī jiù chuī zhòu hǎi miàn
那样熟悉 那样依恋
nà yàng shú xī nà yàng yī liàn
只有旧日人儿不见
zhī yǒu jiù rì rén ér bù jiàn