Còn bên nhau đêm nay thôi
Mai em cách xa tôi rồi
Mình còn gì cho nhau không
Mai em bước sang nhà chồng
Mai em bước sang nhà chồng
Thôi hết chờ mong.
Chiều nay nhìn áng mây lờ lững
Chiều nay nhìn cánh chim bạt gió
Chiều nay khi sương mờ núi đồi
Cô đơn một bóng người, thương nhớ dâng đầy vơi!
Em đẹp như màu hoa thắm tươi hồng
Cho tà áo vờn bay gió xuân nồng
Môi hồng như đào tơ mướt non
Một trời xuân đem bao nhiêu sắc thắm ôi huy hoàng
Tình nồng say êm như mơ dưới nắng mai tươi vàng
Bàng hoàng trông em đang tha thướt hái hoa yêu mơ em hiện xuống lúc đêm xuân
Ánh mắt long lanh như ngập chiếu sáng lòng anh
Suối tóc mơ màng tô điểm giữa đám mây xanh
Cho anh tình nồng bên em duyên dáng dịu êm
Đôi tay ngọc ngà nhẹ cầm những cánh hoa mai
Tim em rộn ràng hứng lấy tương lai
Môi em nở cười đón chúa xuân về bên lòng
Ngày nào chưa nguôi yêu dấu
Em sang chơi áo lụa thoáng cười đẹp duyên tuổi trời
Một ngày trôi qua một ngày nuối tiếc
Không ở bên nhau thêm được vài giờ yêu thương.
Bao xuân qua lạnh lùng, bao ngày dài nhớ mong
Tuổi lạnh quên hương nồng, hoa chưa nở sớm tàn
Xuân về ai yếm chăng? Hồn xuân còn mênh mang
Sau chuyến sang ngang gói trọn ân tình
Lau mắt đêm sâu đếm phiến gót mềm
Một lần yêu một lần dang dở
Một lần khóc ly tan.
Mỗi độ xuân về mai vàng nở rộ ven biên
Đồn anh đóng bên khu rừng biên giới Tâm Xuyên
Đếm trên đầu tay đã hơn ba trăm ngày kể từ xuân xưa
Ngày anh nhập ngũ khoát áo chinh biên
Đóng nơi khu rừng già nở đầy hoa mai
Luyến lưu mấy năm trường giờ ly biệt ai cũng buồn
Còn đâu ngày vui chóng tàn, hận tiếc tình sớm dở dang
Những kỷ niệm ngày nao, tôi với em trên đường xưa
Đôi bóng chung nhau lối về nay chỉ còn riêng với tôi
Ngày xưa mỗi lần nhìn hoa mai nở
Anh thường dìu em trộm ngắt những bông mai vàng
Điểm trên làn tóc cho suối tóc mượt mà
Điểm tô mùa xuân trông tựa đẹp ý thơ
Trần lụy đầy đam mê nên ta còn não nề
Trần lụy đầy đau thương nên ta còn chán chường
Trần lụy đầy nước mắt gây bao chuyện phũ phàng
Để một cuộc tình hoang.