Trùng dương, trùng dương, trùng dương
Ai chẳng qua lần yêu và khi mất đi
Mình cho rất nhiều cho rất nhiều
Vui không bao nhiêu buồn ngậm buồn trong mắt
Nên nhớ nên mơ bao lần đó
Đã mấy thu qua rồi
Tôi mong đợi một cánh chim
Chim đã lìa tổ ấm năm nào
Đã mấy thu qua rồi
Tôi mong đợi một cánh trắng thân yêu
Mong chim tìm về cố hương.
Thức trọn đêm trường mới biết rằng lâu
Lên non thì biết trời mây là sầu
Từ ngày chưa có binh đao
Nhìn người chiến sĩ rừng sâu
Khuất rồi nghĩ gì nữa đâu
Lòng dập dìu tình cài lên cát ru xây đắp lâu đài mộng
Người đâu biết nếu ta vẫn yêu sớm mai tình đắng cay
Ta yêu người người gần trong với tay tình người sao vẫn xa
Tình ái trao người tay trắng tay sầu gửi ai?
Biết nói lời gì với người em mến yêu
Khi tóc em vừa quyện tơ xuống vai mềm
Đôi mắt em còn thơ ngây
Môi thắm chưa từng mê say
Vòng tay cách ngăn bụi đời.
Người nằm xuống nơi giáo đường
Quên ưu phiền trong tâm hiền
Người nằm xuống nghe quay cuồng
Mong cho người yêu thương đời
Bóng dài nào đã xua bóng tối.
Tôi đi vào xa vắng đường này xưa nhiều hoa, vang những tiếng chim ca
Tôi đi vào xa vắng, tìm màu áo đơn sơ, đôi mắt biếc mơ hồ
Tim tôi mang mang niềm nhớ, thắm thiết mối tình thơ, quyến luyến bao giấc mơ
Suối tóc buông hững hờ, thắm cánh môi đón chờ những phút giây ái ân
Rừng trút màu âm u trên vai, nắng xa xôi để màu da tái
Đời úa dần cho cao su tươi, uất căm em giam cầm trong người
Giọt lệ nồng ơi, nhớ rớt trong đêm
Nụ cười gượng ơi, hãy cố tươi lên, súng kề đôi bên
Mộng đẹp vừa khai lối
Ðem ta gom chung một trời
Yêu thương dâng lên tình người
Nhịp với bao nụ cười tươi.