Đừng trách ai gây chi tình lỡ làng
Tự trách cho mình số kiếp dở dang
Yêu nhau khắn khít rồi ly tan
Một mình đi hết đoạn đường trần
Kiếp sau sẽ trọn yêu thương.
Tôi về thăm quê hương một sáng đầu năm
Một ngày vắng im tiếng mưa đạn réo gầm
Chỉ nghe lá xuân trò chuyện thì thầm
Bao ngày qua phiêu linh dãi nắng dầm sương
Rồi sáng hôm nay mặc áo ngàn phương về thăm thôn xóm
Ôi ! Lòng tôi lắng nghe buồn đau lẫn trong vui mừng
Dưới ánh nắng chiếu sáng tràn khắp tình mến thương
Muôn hoa xuân xinh tươi đượm thắm ngàn sắc hương
Muôn chim vui tung bay đùa hót vang lừng
Nhìn bầu trời một màu hồng xinh tươi sáng
Trời xanh xanh quá, sáng soi bên nhà
Hương xuân la đà lọt cánh cửa qua
Ngoài trời tự do, lũ bướm quanh co
Theo đường tơ, ra ngoài nẻo mơ
Qua rồi giông tố đón anh trên đường về
Kể chuyện em nghe, kể chuyện em nghe sau bao năm lặng lẽ
Chinh chiến thê lương não nề nhìn lại đời chợt thấy lòng se
Thầm bước đi trong cuộc thế hồn nhẹ tình yêu, quyến luyến thương quê
Kìa xem con bướm đùa giỡn trên muôn ngàn hoa
Kìa xem đôi én chắp cánh bay trên trời cao
Thấy chăng nắng vờn trên đôi má hồng xuân thì
Người có bâng khuâng mơ gì không?
Đêm nay mưa rơi từng cơn não nề
Mưa ơi ! Mưa ơi ! Từ đâu trút về
Mưa đem phố phường vào hồn
Công viên ghế dài lạnh lùng
Ngoài kia gió thổi ngập ngừng
Tình cờ gặp em một chiều hoa nỡ xuân về
Mộng đầu gặp em lòng anh ước muốn duyên thề
Xin trao về em tất cả câu thơ lời ca tiếng nhạc
Tâm tư buồn vui đời anh, xuân nữ ơi
Biết em chẳng ngờ mùa tựu trường năm xưa
ngày tôi từ giã phố nhỏ học trò
Tuy xa cách mặt nào cách xa lòng,
tình ta đang thắm nồng
Tình yêu cho nhau nồng say theo tháng ngày
Người người tay đan tay, vui đùa theo bước nhau
Thiên đường đón bước tha nhân, men tình thắm đôi môi
Ai ai cũng đắm nồng say, đời như chẳng ai lẻ loi