Trần Gian Có Một Mình Em

Môi em như hoa , mắt như sao sa đẹp giữa khung trời
Em như tiên mơ , mắt em ngây thơ nhìn xuống cuộc đời
Em ban cho anh một nụ cười nồng đầy những thương yêu
Đôi tay em ôm hoa xuân thơm hương mộng giấc mơ êm
Cho anh luôn mơ trong đêm trăng em hiện xuống bên anh
Tay em trong tay anh trao bao câu tha thiết dịu dàng

Anh Vẫn Còn Cô Đơn

Sao chiều nay em không sang thăm tôi cho mây sầu giăng đầy
Nhớ đến hai đứa mình yêu nhau đã mấy mùa trăng
Xuân hạ và bây giờ mùa thu sắp đến em ơi
Dù nhiều mưa nhiều nắng anh cũng sẽ đưa em về
Trên những lối hoang sơ đầy lá úa hay con đường
vào thành phố buồn tênh hay em muốn tôi đưa về
Con đường nhiều lối rẽ để nói chuyện thương yêu

Những Bước Chân Hoang

Điệu ru người hay ru tôi
Từng đêm dài nghe chơi vơi
Linh hồn chết trong lạnh lùng
Những bước chân hoang mãi âm thầm
Vùi dạt trong đêm tối tăm
Cho tuổi xanh sớm cô đơn
Nỗi hờn căm hằn trong tim

Đôi Mắt Người Thương

Một mùa thương buông trên rèm mi liễu rũ
Thương sao một đêm người đi chân mây đầu gió
Thương anh nơi xa , thương những bước chân bơ vơ
Thương những linh hồn lạc loài chìm trong sầu nhớ

Một Người Đi Trên Phố

Bâng khuâng đứng nhìn trời tâm tư nhớ một người
Chập chờn trông lên sao sáng thay ngôi
Nghe hoang vắng đầy lòng trong sương tuyết lạnh lùng
Cuộc tình như giấc mơ đêm phải không?

Tình Đơn Côi

Nếu em còn còn yêu còn thương anh như xưa
Hãy quay về cùng anh hàn vết thương lòng
Vì tình anh vẫn dành riêng ở trong tim
Một mình em , suốt đời cho em
Và đợi chờ cho đến bao giờ

Vỡ Mộng Thần Tiên

Bởi tôi cứ ngỡ tình yêu như chuyện thần tiên
Và người yêu tôi suốt đời trọn kiếp chung tình
Tình như gấm hoa giữa vườn ngọt ngào hương sắc
Muôn đời tình là hạnh phúc tình cho nhau rồi, tình luôn sáng ngời
vui hòa theo tiếng cười

Vỡ Mộng

Anh ơi ! Thôi vỡ mộng rồi
Yêu lắm bây giờ cũng trắng tay
Anh tiếc cho ngày vui, hai đứa không được lâu
Em khóc cho tình yêu, cho đời nhau.

Nỗi Buồn Ngày Tháng Cũ

Đường vắng hôm nào trời khuya lặng lẽ
Mình bước chung đường nhìn lá vàng rơi
Trời buồn vì không ánh sao
Đời mình đẹp vì còn có nhau
Chuyện lòng còn đến khi nào