Anh dìu bước trên đường tình yêu
Anh hứa một điều làm ước mơ dâng thật nhiều
Em còn nhớ có lần hẹn anh
Đứng mãi một mình mà sao anh không đến
Chiều nao, tiễn nhau đi khi bóng ngả xế tà
Hoàng hôn đến đâu đây màu tím dâng trong hồn ta
Muốn không gian đừng tan, níu đôi chân thời gian
Ngừng trôi cho giây phút chia ly này kéo dài
Trước khi phân kỳ, ước sao cho tàu đừng đi.
Điệu : Boston
Buồn xưa, về ủ kín trên mi sầu
Tin xuân còn cánh hoa khoe sắc màu
Thấy xuân về chợt buồn,
Nhớ nhung chàng ngập lòng
Còn đâu nữa, những mùa xuân cũ
Một nụ hoa trên mái tóc hững hờ
Một tình thương cho cuộc sống đang chờ đang đợi ta
Đừng vùi tương lai dưới xa hoa
Đừng vì tin yêu trong e ngại với rụt rè
Hỡi những người thân tuổi trẻ
Nhặt cánh hoa vàng tim ngẩn ngơ
Ngoài hiên tin xuân đến bao giờ
Lòng thấy bồi hồi trong tiếng nhớ
Nàng xuân sao vội đến không chờ không đợi một ai
Đừng đến rồi đi bỏ lại em trong cô đơn
Đừng đến rồi đi bỏ lại cơn mê yêu thương
Để nỗi chờ trông như cơn nóng đêm hè
Mong mưa mãi không về bóng đêm dài lê thê
Chiều xuống cơn sầu giăng lê thê
Người đi sương khói quyện chân về
Năm tháng mưa tuôn đau bờ ngõ
Thương lá thu bay vàng ngọn gió
Khiến đớn đau dằng dai nặng nề
Ngày anh đi rồi tôi tìm sang thành phố
Những vỉa hè, đại lộ ngập bóng nghiêng tôi
Tôi đi chầm chậm, tôi đi chầm chậm
Những bước rã rời, những bước rã rời
những bước đơn côi.
Bụi hồng để lấm gót chân lãng du
Đường chiều nhẹ bước nước non hững hờ
Hỏi người vạch lối năm xưa
Đường mòn nào vết chân xưa
Đường nào tình duyên vừa ý
Chiều nắng vàng bên đường
Hồn trôi về nẻo xưa
Chiều lắng tiếng đàn thương nhớ người mơ
Nhặt lá vàng trên đường
Thầm mơ một thời qua,
Quạnh quẽ chim buồn kêu cuối rừng xa