Sức mấy mà buồn, buồn ơi bỏ đi Tám
Sức mấy mà buồn, vào ngay đảng hết buồn
Sức mấy mà buồn, buồn Giao Chỉ không lớn
Sức mấy mà buồn, chịu chơi cả với buồn.
Có ai biết được có mình tôi buồn
Dẫu trong tiếng cười ngấn lệ thoảng qua hồn
Để rồi ngưng cung đàn cuối
Khách về khách ấm tình đôi
Tôi về tôi sống đêm dài.
Ai nói yêu em đêm nay
Ai nói yêu em đêm mai
Ai sẽ yêu em sau này
Son phấn nào giết ngây thơ
Ánh đèn nào màu đơn côi
Lệ sao nhiều hơn mưa lũ
Một ngày không có em
Là lòng anh tan nát
Cả trời mây u ám
Thời gian vẫn âm thầm
Âm thầm hằn trên bia đá xanh.
Hai chúng ta yêu nhau
Như ánh trăng yêu làn mây
Như bến mơ yêu dòng sông dài
Để muôn kiếp không rời nhau.
Em còn nhớ không em ơi
Chúa nhật nào hai đứa quen nhau
Anh theo vào vương cung thánh đường
Quỳ bên em anh quá bồi hồi.
Hôm nay ngày cưới em nào men nồng nào hoa thơm
Nào môi hồng nào da phấn khăn áo muôn sắc đua chen
Mắt biếc ngời ánh đêm làn tóc nụ cười ngát hương
Từng bước dập dìu bước êm chỉ mình lòng tôi hoang vắng.
Đếm bao lá vàng đốt thư tình cũ
Với mây trời xa dìu bước em đi
Nước mắt chìm theo sóng rượu phân ly
Lỡ mê lụa gấm đành quên ước thề.
Đã từ lâu rồi cánh chim bạt gió
Đôi lần vẫn nhắc đến tên người xưa
Đêm nay dĩ vãng về trong giá lạnh
Nhớ chuyện mùa thu đăng trình
Cùng đi chiến đấu tôi và anh
Đã qua mấy mùa lá vàng nhẹ rơi
Viết lên mấy hàng ghi lại tình tôi
Tình này bằng trăm thương ngàn nhớ
Gửi về miền xa xôi mộng mơ
Nhớ anh nhớ không bến bờ