Trắng Đêm Kỷ Niệm

Nhớ thuở tôi lên đường
Vào đêm bên ngoài mưa phơi phới mưa bay thấm lạnh núi đồi.
Tóc xõa trên bờ vai, em đứng ngắm theo bóng chinh nhân dần phai.
Thấy cảnh quê hương mình từ lâu ngập chìm trong lửa khói,
Thương em bé chưa tròn vui, tháng năm úa mòn nụ cười,
Từng phút vấn vương nhắc nhở tôi lên đường

Bụi Hồng

Bụi hồng để lấm gót chân lãng du
Đường chiều nhẹ bước nước non hững hờ
Hỏi người vạch lối năm xưa
Đường mòn nào vết chân xưa
Đường nào tình duyên vừa ý

Ở Rừng Thu Illinois Ta Nhớ Em

Chiều nắng vàng bên đường
Hồn trôi về nẻo xưa
Chiều lắng tiếng đàn thương nhớ người mơ
Nhặt lá vàng trên đường
Thầm mơ một thời qua,
Quạnh quẽ chim buồn kêu cuối rừng xa

Như Mây Bay

Đường phố vui thật vui
Người vẫn qua thật đông
Bước sánh bước vai kề vai tươi cười
Một mình em, một mình em
Lặng lẽ đứng đây còn anh, anh mãi đâu?
Chắc không bao giờ thấy nhau đâu anh ơi!

Nàng Bân

Ngày xưa có một năm
Trời làm rét buốt căm căm, trần gian khôn xiết cơ hàn
Nàng Bân thương xót cho thân chồng hai sương một nắng, băng giá vì trời đông
Cam quyết bền tâm nguyện thề khuya sớm chăm dệt áo
Trời sinh vốn tay vụng về, chí bền rồi thành có sao.

Tiếng Hát Vào Đời

Một lần yêu nhau mấy ai không buồn
Vì đời từ ly lắm khi phân kỳ
Từng ngày đôi ta hẹn ước
Rồi mình chia cách đôi đường
Mà lòng hằng mơ nhớ nhiều

Một Mai Ly Biệt

Gặp nhau làm chi giấc mơ muộn phiền
Gặp nhau làm chi thương nhớ mênh mang
Gặp nhau làm chi chia cắt phũ phàng
Gặp nhau làm chi tình nhuốm màu tang

Bước Tình Khuya

Nhiều lần tôi đưa tôi đi vào từng cơn mê
Còn gì khô trên môi ngàn phiến nhớ đi về
Ôi bước chân nào có buồn
Kỷ niệm dịu êm đã tan thành bóng tối.

Cây Đá Cũng Sầu

Sao người biết cây không sầu, không biết khóc
Đá không buồn, không nhỏ lệ đêm thâu
Cây không khóc sao lệ vàng rơi rụng
Đá không buồn sao đá phủ rêu xanh.

Thế Hãy Còn Xa Lắm

Anh đã bảo em xích lại gần anh
Cho hồn lạc vào mây xanh cho mình gần thêm chút nữa
Nhưng sao em lại cười khi mình còn xa cách nhau
Tuy rằng mình xa chẳng xa nhưng lòng tưởng như xa lắm.