Tấm thẻ bài này, anh để lại cho em làm gì ?
Anh để lại đây, để muôn đời tiếc nhớ, hay nuôi thêm hận thù
Này loại máu, này loại máu, với số quân anh chữ vẫn còn nguyên
Chỉ tên anh, chỉ tên anh, rách nát nhạt nhòa viên đạn nào sao quá oan nghiệt
Anh van em, anh xin em
Đừng nhìn anh hờ hững
Anh van em anh xin em
Đừng lạnh lùng như cỏ ướt hơi sương
Hãy nhìn anh như ngày tháng soi gương
Anh ơi đêm này lại như bao đêm
Em nằm thao thức nghĩ chuyện đôi mình
Mấy mùa thương nhớ đi qua sao lòng anh vẫn thờ ơ
Khi biết rằng em yêu thật tình.
Nước mắt em nhỏ xuống để khóc thương duyên mình bẽ bàng
Vì đời em sẽ chung thân về với chồng
Mà lòng em vẫn biết, biết anh buồn
Mất em rồi, mất em rồi còn tìm đâu ngày yêu dấu.
Thà rằng đừng yêu nhau mà niềm tin sống mãi trong lòng
Thà rằng đừng yêu nhau để rồi tình có như không
Thà rằng đừng yêu nhau sớm chiều hờn ghen trông ngóng
Thà rằng đừng yêu nhau gió mưa tơi tả đoá hoa hồng
Bà tư bán hàng có bốn người con
Thằng hai đã lớn ba em hãy còn
Học theo các trường nay đã thành khôn
Năm loạn lạc kia trong nước Việt Nam
Mấy con của bà đều lên lối đường
Đầu quân chiến trường theo chí người dân
Chiều thứ bảy buồn theo nhịp chân bâng khuâng
Từng tiếng bước mềm cho lòng anh thương thêm
Buồn nghe từng tiếng lá rơi và tiếng con tim nghẹn ngào
Bước chân cô đơn như thầm nhắc chiều hẹn hò
Trời giăng mây tím làm tóc u buồn
Lệ rơi ướt vai suốt nhiều đêm trường
Ôi mối duyên tình em vẫn tơ vương
Lo cho đôi ta không trọn niềm thương.
Ngựa hoang nào dẫm nát tơi bời
Đồng cỏ nào xanh ngát lưng trời
Ngựa phi như điên cuồng
Giữa cánh đồng dưới cơn giông
Vì trên lưng cong oằn
Những vết roi vẫn in hằn
Những kẻ bụi đời nụ cười đã tắt trên môi
Đời mấy lần vui dĩ vãng về trong đêm tàn
Lần theo hè phố buồn nghe từng tiếng bước
Lòng nhớ ôi nhớ nhớ câu chuyện đời mình.