Người yêu em có nghe, bờ môi xanh xao đầy
Tìm em, tìm em dòng kín cơn mê
Hoàng hôn chợt tắt trong tim anh, trong tim anh
Tìm đâu một hơi thở cho anh cuộc sống
Tìm hai tiếng yêu em mà thôi
Đừng gọi tên anh giữa đêm trời đông
Dẫu cho rằng thấy khắc khoải trong lòng
Đừng gọi tên anh giữa mùa thu chết
Tình đã cách trở lâu rồi
Thôi đành cố tìm quên mà vui
Ngày xưa em ví em như thiên thần
Làn môi em thắm hơn bao mùa xuân
Em xinh em tươi em đẹp không son phấn
Trên dương gian đâu còn ai so sánh
Em hơn hoa gấp trăm ngàn lần
Từ khi chúng mình biết nhau
Lòng anh vẫn hay buồn vì em
Nên không thấy em cười
Em hay nhắc một người
Một người anh đâu còn nhớ
Nhưng hãy yêu tôi lứa tuổi ngọc ngà
Xin hãy yêu tôi tóc xanh cỏ lá
Một khung trời hoa bướm gây mơ
Một tâm hồn trong trắng ngây thơ
Một làn da thắm tươi hồng nắng mai
Một ngày không thấy em, là một ngày không thấy vui
Buồn nhớ nhớ thẫn thờ như không hồn
Một ngày không thấy em, là một ngày nghe nhớ nhung
Đường phố vẫn đông người mà buồn tênh
Chờ anh trong chiều nay
Nắng hôn đường phố dài
Người qua đôi từng đôi
Bỗng nghe buồn xua tới
Chiều chiều đứng ngõ sau
Chiều chiều đứng bờ ao trông ai
Từng hồi chuông vang đổ
Bồi hồi như tim vỡ
Héo hon lòng mắt em nhìn ai
Bước chân thờ thẫn em tìm ai
Sao người chẳng hoài
Ngày đó xa nhau anh đi về đâu
Ngày đó xa nhau tình đầu tan nát
Anh đi về đâu anh đi về đâu năm tháng trôi mau
Em ôm sầu đau em ôm sầu đau tình hận thiên thu
Anh đã cho em một tình yêu cuối
Em nhớ ơn anh tình cuối đời em
Bao nhiêu năm rồi em sống trong đơn lạnh
Bỗng giờ này chợt thấy mùa xuân
Anh ở đâu em ở đâu
Cho tới bây giờ ta mới gặp nhau
Cho tới bây giờ ta mới tìm nhau