Ngày xưa em ví em như thiên thần
Làn môi em thắm hơn bao mùa xuân
Em xinh em tươi em đẹp không son phấn
Trên dương gian đâu còn ai so sánh
Em hơn hoa gấp trăm ngàn lần
Từ khi chúng mình biết nhau
Lòng anh vẫn hay buồn vì em
Nên không thấy em cười
Em hay nhắc một người
Một người anh đâu còn nhớ
Nếu mai này hòa bình anh vẫn còn hay đã mất
Nếu mai này hòa bình còn gì nuối tiếc không anh
Kìa hoang vu kìa đổ nát biết đâu tìm
Người thân yêu nơi ven rừng nơi hè phố.
Anh đã thấy mùa xuân trong lòng chị
Tôi đã gặp mùa xuân trong mắt em
Chị hân hoan say đêm dài mộng mị
Em cười vui thơm khói pháo bên thềm.
Đà Lạt chiều nay mưa bay mưa bay
Lâm Viên đìu hiu chìm trong lạnh lùng
Ôi tiếng chân hoang tình loan màu nhớ
Em có bao giờ buồn không em ơi.
Tôi đến thăm anh gác nhỏ không người
Nhìn qua hàng song mắt đỏ thấy ai
Giận anh không nói nên lời
Lặng nghe cơn gió đêm dài
Nghe lòng mình ray rứt từng giây.
Thôi em biết rồi đây, người sẽ xa em biết rồi đây
Người sẽ quên không nghe mình còn đôi phút thương và nhớ
Sao anh không là chồng, mà để em ra đi lạnh lùng
Sống u buồn, trọn đời ôm một đau xót trong lòng.
Có ai biết không em yêu người lính
Mỗi đêm giấc mơ nhắc nhớ tên anh
Bóng anh thiết tha luôn ở trong tim
Muốn hỏi khi anh buồn nhớ
Ôm súng thay em được không?
Version 1: Thanh Thúy hát trước 1975
Con xin Đức tin Chúa ở trên trời
Chúa ở trên trời ban phước gia ơn
Chồng con vì nước ra đi
Từ lâu mà vẫn chưa về
Xin được niềm tin ơn Chúa