Ngày xưa yêu em anh thường nói là tình yêu thứ nhất
Ngày xưa yêu em anh thường nói là tình yêu ban đầu
Gặp anh lên ngôi, ngôi báu tôn thờ
ngôi báu tôn thờ, niềm tin vô bờ
Tình mong duyên chờ, mình dệt bao ước mơ
Hôm nay trời vào thu khơi mối sầu chất ngất thiên thu
Nhìn cánh chim lạc lỏng hay về cuối chân trời tím trong chiều thu
Chẳng biết chim tìm thấy được người yêu không
Hay là tình nhân chim đã hết yêu thay lòng
Êm êm tiếng tiêu vút cao giữa đêm
Anh hát ru em bài hát sau cùng
Chỉ một lời thôi em sẽ ngủ yên
Một lời rằng yêu em mãi về sau
Bên nhau phút giây đầu tiên
Ôi luyến lưu biết bao giờ quên
Xin đừng bỏ em bơ vơ.
Sao người yêu ta mà ta lại buồn
Chưa tiễn đưa người mà mình nghe rưng rưng
Sao đêm lặng thinh mà ngồi khóc
Mình nhớ thương người
Người nhớ thương mình không?
Một người qua đường trông một em bé chết trong thảm thương
Lòng người không buồn mau dồn chân bước nét vui bình thường
Một người khi đọc tin từ trận tuyến máu khơi thành sông
Lòng người không buồn châm một hơi thuốc mắt đưa lạnh lùng
Còn đây giây phút này
Còn nghe tiếng hát nụ cười xinh tươi
Còn trông ánh mắt còn cầm tay nhau
Ngày mai xa cách nhau
Một người gối chiếc cô phòng
Còn người góc núi ven rừng
Chân mây đầu gió.
Em biết tên anh gặp không dám chào
Duyên kiếp đôi ta còn gì nữa đâu
Chiều về đường vắng mưa rơi
Lệ buồn nhỏ xuống tim tôi
Mưa ơi mưa thương nhớ ai
Một ngày nào tay trong tay vai bên vai khi hoàng hôn
Một ngày nào kêu quen tên rồi xa vắng
Ngày nào đó tình chia xa hỡi người yêu đau buồn không
Người yêu ơi ta còn cho nhau được gì.
Năm năm qua rồi hỏi người còn nhớ hay không
Năm năm qua rồi từ ngày em đi lấy chồng
Bỏ lại dòng sông một người chờ mong đêm dài đèn khuya lẻ bóng
Em âm thầm thương tiếc mênh mông nhung nhớ khôn cùng