Người đi chinh chiến chiều ấy xa rồi
Gieo thương cho người gái nhỏ miền xuôi
Từng đêm nghe vương niềm nhung nhớ
Nhớ anh sa trường người em thương
Tháng ngày một nắng hai sương.
Cơn mê nào ru tôi vào chuyện cũ ngày nao
Cho tôi tìm dư hương thừa một chút tình xưa
Một chiều gặp gỡ trong quán bên đường
Những lời em nói nghe thấm u buồn
Bờ môi đôi mắt in sâu từng ngày trong tình này.
Đời có gì đâu mà hờn tủi
Đời có gì đâu mà đáng cười
Đời có gì đâu mà tiếc nuối
Đời có gì đâu mà chúng mình yêu nhau
Cho anh xin đón đêm đông bao lạnh lùng
Cho anh xin trái tim yêu đang chờ mong
Mùa đông lại đến trời đông đã về
Người đi chiều ấy còn mong ước thề
Ngại ngùng chi kiếp sống xa quê
Mai này tình đó sẽ về nơi đâu
Đừng nói yêu khi ngấn lệ vương sầu
Ta sợ ân tình bằng ngôn ngữ chết
Ta sợ chiều về tìm bóng hình nhau
Anh những sắc dân nơi miền sa mạc trải dài
Em gái Bắc Âu đông về tuyết phủ ruộng đồng
Dù giữa chúng ta không cùng giọng nói
Hai màu da nhưng một bầu trời
Buồn vui khổ đau cùng chung kiếp người
Ðàn ơi tan nát tim ta nhiều rồi
Mà sao ta vẫn say sưa hoài
Cùng em quanh năm ngày tháng
Chiều nay qua phố hẹn xưa nghe buồn
Chợt nghe thương những ngày vui đã qua
Phố vắng chiều mưa ước vai
Thoáng nhớ ngày xưa chốn đây
Ai dìu ai bên vai gầy
Em ơi nếu mộng không thành thì sao
Non cao đất rộng biết đâu mà tìm
Đường đời mịt mờ vạn nẻo về đâu
Mong chờ duyên kiếp đưa lối bắt cầu.
Ngày chúng mình quen nhau, anh nhìn em như say đắm
Và nói ngàn vì sao, nằm trong ánh mắt yêu kiều
Ngày chúng mình thương nhau, trên trời trăng sao sáng tỏ
Ta dìu nhau trong tiếng thở, đưa hồn vào cõi mơ.