Chuyện chúng mình thoáng chốc bỗng xa xôi.
Yêu dấu cũ đã trôi vào ký ức.
Sẽ có lúc con tim mình thổn thức.
Ray rứt buồn ray rứt chữ lìa đôi.
Nếu em là Trác Văn Quân
Thì anh sẽ biến thành chàng Tư Mã
Trỗi khúc Phượng Cầu Hoàng cho nỗi nhớ rưng rưng
Nếu em là Mỵ Nương giữa lầu son rực rỡ
Thì anh nguyện chèo đò chở tiếng sáo Trương Chi
Tiếng trống sang canh. Báo hiệu giờ bình minh.
Con thuyền, lướt sóng ra khơi. Là tình ta chia cách đôi nơi.
Ôi, nghe qua máu hận dâng trào. Đau buốt tận can trường.
Tình nồng nàn ngờ đâu dở dang. Buổi chia ly hết mong trùng quan.
Chén rượu đào thiếp xin kính dâng. Rồi sáng mai đây đôi ngã chia ly.
Tây thi ơi! Ôm gói lạnh ta nghẹn ngào thương nhớ bạn,
Men rượu nồng không ấm được lòng đơn.
Rượu đã cạn bầu sao ta thấy cô đơn,
Nơi Ngô Quốc em có mơ về một phương trời xa thẳm…
Tây thi ơi! Rồi đây một mình ngồi bên song cửa,
Rượu mềm môi không ấm nổi cô.. đơn…
Thương cho mối tình trong tim vừa liệm chết,
Sao ta nghe bàng hoàng chua xót,
Chỉ giận cho mình vì không giữ được tình yêu…
Tôi muốn đến cùng anh từ đêm đầu nổ súng,
Ɲghe giọng nói dịu dàng các mẹ đón mừng con,
Để chiều về tắm dòng sông Thạch Hãn xanh trong,
Tôi xuống Đông Hà tấn công Ϲửa Việt…
Tiêu sầu vọng cung son,
Ai khiến xuôi cho lòng ta vấn vương.
Mình ta giữa đêm cô tịch,
Nơi cung vàng Mỵ Nương có biết.
Trời sao đày chi thân,
Khối tương tư ôm hoài trong tim.
Bây giờ cho đến ngàn sau,
Biết ai là người hiểu cho lòng ta.
Thôi mình đành chia tay trong bóng đêm em về nơi cõi xa.
Nặng mang ở tim đôi tình gian lao khó nhọc tâm tình đồng ý.
Tình vợ chồng em nguyền thuỷ chung như cánh hoa tươi hồng sắc hương.
Vẫn trông tin chồng em luôn chờ mong. Ôi đớn đau trong lòng thôi đành vĩnh biệt từ đây.
Hồng giờ này nơi đâu?
Có thấu cho anh?
Có hiểu cho lòng bao ngày chờ mong, nhớ Hồng.
Không, em không phải là Tây Thi,
Sao tôi cứ ngỡ mình là Phạm Lãi,
Nhìn lửa đỏ Cô Tô đài càng thương bến nước Trữ La thôn,
Chiều nay tôi đứng lặng giữa hoàng hôn,
Tàu chuyển bánh đưa em ra biển Bắc…
Đêm nay một mình tôi dưới căn phòng trọ,
Nghe tiếng gió xạc xào, qua mái lá lao xao,
Đời phòng trọ gian khổ biết bao,
Mưa dầm nước ngập đêm nằm thương nhớ mẹ…
Chiếc xuồng nhỏ đưa anh về xóm nhỏ,
Nghe rì rầm tiếng sóng vỗ gần xa…
Dòng sông quê đẹp ánh trăng ngà,
Nghe câu hát xa xa lòng anh chạnh nhớ…
- 1
- 2