Anh Tự Do Nhưng Cô Đơn

Đau mấy lần rồi thật sự đau rất nhiều lần,
Nhắc đến là buồn mà chẳng hiểu là tại sao,
Tại vì sau bao vấp ngã anh mạnh mẽ nhưng anh không cười,
Nhìn dòng xe qua vội vã anh lặng lẽ chầm chậm tay ga.

Đi Qua Thương Nhớ

Có bao nhiêu người đã đi qua nhớ thương,
Mà có thể quên được cảm giác khi mới bắt đầu,
Có bao nhiêu người đã trải qua đớn đau,
Mà có thể dễ dàng nhắm mắt bỏ lại đằng sau.

Chưa Quên Người Yêu Cũ

Cũng đã gần ba năm, mà em vẫn nhớ anh nhiều lắm,
Vẫn chưa thể yêu ai, vẫn chưa nắm tay ai,
Thế gian này rộng lớn mà con tim chẳng to nhiều hơn,
Chỉ vừa đủ nhớ một người, chỉ vừa đủ thương một người.

Chuyện Tình Hôm Qua

Người em yêu hỡi,
Giờ anh đang chốn nao mình em ngồi đây nhớ mong,
Cuộc tình đôi ta đậm sâu,
Vậy mà sao chúng ta lại không cùng nhau đi hết đoạn đường.

Ngọn đèn hiu hắt,
Ngồi chơ vơ bóng đêm lạnh không một ai kề bên,
Hàng cây lay đưa ngoài hiên,
Như thầm đang khóc thương em.

Sa Mạc Tình Yêu

Tình yêu anh ơi cút bắt trò chơi,
Em sẽ trốn khi anh đuổi tìm,
Tình sẽ theo thời gian nhạt nhoà phải xin nhớ cho rằng,
Một lần yêu phải trăm lần khổ đau.

Yêu Nhau Xong Rồi

Anh từng nghĩ rằng ta chẳng bao giờ,
Phải xa rời nhau và em phải nghi ngờ,
Những thứ anh mong chờ,
Dường như tan vào đêm còn lại bơ vơ.

Ta ngồi bên cạnh nhau mà xa vời,
vì trong tim em, giờ đã có hình bóng mới.. uh oh, nghẹn lời.

Lỡ Yêu Người Đậm Sâu

Em gặp anh giữa thu mơ màng,
Nụ cười tươi như là nắng vàng,
Cành hồng tình yêu anh dành tặng em,
Mấy thu rồi cành hồng đến nay héo mòn.

Cánh Hoa tàn tình tan và em bay theo gió ngàn,
Giật mình bàng hoàng, trái ngang phũ phàng,
Lỡ yêu người đậm sâu giờ mất đi sẽ sầu,
Lời tình đầu hòa cùng nỗi đau úa màu.

Đến Giờ Cơm (Minh Cà Ri)

Em thổi cơm, em luộc rau,
Đem thit kho với cá,
Em dọn mâm, em gọi lên,
“Đến giờ cơm Út nha”,
Bát ở đây, bát ở kia,
Bát của ba với má,
Bát của em, thế là tròn bữa cơm êm đềm.

Bến Xuân

Nhà tôi bên chiếc cầu soi nước,
Em đến tôi một lần,
Bao lũ chim rừng họp đàn trên khắp bến xuân,
Từng đôi rung cánh trắng,
Ríu rít ca u ú ù u ú,
Cành đào hoe nắng chan hòa,
Chim ca thương mến chim ngân xa u ú ù u ú,
Hồn mùa ngây ngất trầm vương.

Dìu nhau theo dốc suối nơi ven đèo,
Còn thấy chim ghen lời âu yếm,
Đến đây chân bước cùng ngập ngừng,
Mắt em như dáng thuyền soi nước,
Tà áo em rung theo gió nhẹ thẹn thùng ngoài bến xuân.

Con Tim Không Đổi Thay

Đường quen ta không chung lối sẽ trở nên xa lạ,
Người từng thề hẹn không chung đôi sẽ quên thôi mà,
Ngày em bước đi ngàn gió về mùa băng giá,
Mình anh đi lang thang tìm ký ức xưa.

Bàn tay chưa quên hơi ấm chiếc hôn vẫn chưa nhạt,
Mà người vội vàng mau sang ngang vui tình duyên khác,
Gió đưa thuyền về đâu bến hoang vắng u sầu,
Định mệnh ta xa rời nhau ôm bao tiếc nuối.