Cô Độc (K-ICM)

Cơn mưa lướt qua trong chiều ngập ngừng bay bay,
Cho đôi mi nhẹ cay đừng buồn nhìn theo áng mây,
Hôm em bước đi theo người mặt đỏ hây hây,
Cho con tim nhỏ nhoi trăm lần vì muốn hao gầy…

Dung nhan mỹ miều ru hồn ai ngày đêm say trong mắt ai,
Thế giới đảo điên xoay mặt trời mọc từ phía Tây,
Ôm tấm chân tình duyên mình ta hỏi sao lương duyên chẳng tới,
Đâu dám mở lời trên môi đành vậy phai phôi…

Về Với Xứ Thanh

Về đi anh đưa ta về xứ Thanh lung linh trong màu nắng,
Về đi anh Thanh Hóa anh hùng dô ta, dô ta qua bao đời trận mạc,
Ngả nghiêng bóng kinh thành đất nhân kiệt địa linh,
Về đi anh thì ta mới thấu tình người xứ Thanh…

Về Thanh Hóa rau má quê ta ấm tình người lam lũ,
Bao đời trận mạc vẫn son sắc thủy chung,
Một miền nắng cát khô mưa dầm bão vùi,
Có vượt biển sóng trào mới hiểu người quê tôi…

Chiều Thu Họa Bóng Nàng

Nơi đây còn vương chút tình,
Ngày nào mình bên nhau,
Hàng cây xác xơ gió đưa bên thềm,
Ai ơi bóng hình vẫn còn đọng trong tim,
Giờ đây khuất xa áng mây ngang trời…

Em đi theo người giờ còn mình anh mong,
Người đâu có hay trái tim tan mộng,
Mưa rơi ướt mềm làm lệ nhòe mi cay,
Lòng đau lắm em nhưng sao níu tay em lại…

Trốn Tìm (Đen)

Có một cái cây trong một cái vườn,
Trên những tán cây nở rộ những đóa hoa,
Có hai đứa nhóc đang chơi trốn tìm,
Tìm hoài tìm mãi nên quên lối về…

[RAP: ] Anh đi tìm thì em trốn, anh đi trốn em không tìm,
Lòng em không gợn sóng, cuối cùng anh mất công chìm,
Nếu mà có cây búa anh sẽ nện cho bõ công,
Vì nhớ nhung đặc quánh giờ nó khô thành bê tông..

Sợ Ta Mất Nhau

Có những lúc anh hay nặng lời,
Nói với em những câu chuyện không vui,
Thật tâm anh cũng chẳng muốn đâu người ơi,
Vì yêu em quá nên anh sợ cô đơn chơi vơi…

Anh biết rằng ngoài kia có bao người yêu em,
Nên anh sợ một ngày anh chẳng thể níu lấy,
Đôi tay này và tình yêu này,
Sợ đến một ngày em vội vàng lìa xa anh…

Hiện Đại (Khắc Việt)

Cô ấy quen hôm qua, vừa đi chơi đã đòi quà,
Cô ấy không quan tâm anh có mẹ hay có có cha,
Cô ấy chỉ hỏi anh rằng anh đã mua nhà,
Hay anh vẫn ở nhà thuê…

Quê của anh ở đâu, thành phố anh có hộ khẩu,
Thẻ anh cất đâu, hay túi tiền anh có sâu,
Anh như một người khác lạc vào thế giới này,
Sao mọi người có thể sống như vậy…

Người Lạ Thoáng Qua

Phải chăng lúc này em có một người thế thay,
Họ cho em nhiều bên em sớm tối nuông chiều,
Còn anh chỉ là giống như người lạ thoáng qua,
Đau đến tận cùng nhưng vẫn giả vờ hạnh phúc.

Phải chi bây giờ tất cả chỉ là giấc mơ,
Một thương hai chờ em đi anh cũng không ngờ,
Đành ôm kỷ niệm cô đơn mình anh với đêm,
Năm tháng êm đềm yêu em chẳng cần đong đếm.

Tiếng Hát Giữa Rừng Pác Bó

Trông vời lưng núi khuổi Nậm rì rào núi cao tầng mây,
Chiều nay tiếng ai đang “lượn” về trên đèo,
Kể rằng người về đây, nhà in lưng đá,
Người về quê ta tấm áo chàm tình thương quê nhà.

Ơ rừng Pác Bó quê ta nhớ rừng xưa ôm bóng người,
Bước chân người đi đất chuyển dời theo người,
Người về rừng núi bóng người vì sao trong sáng.

Bỏ Em Vào Balo

Bỏ em vào balo đưa em ra khỏi thủ đô,
Mình cùng rời thành phố,
Tránh những làn khói ô tô,
Xây một căn nhà gỗ,
Ở mãi xa tận ngoại ô,
Vứt hết những bão tố,
Giữa chốn Hà Nội đông xô bồ…

Trôi Dạt Con Đò

Mới ngày hôm nao con đò chiều anh trước em sau,
Trao lời yêu thương hứa muôn đời ta mãi bên nhau,
Mà sao giờ đây em quên đi tiếng yêu hôm nào,
Nước lớn hay ròng em đành lòng cất bước sang bờ…

Ngược dòng thời gian con đò xưa mãi không quay lại,
Ôm nhớ kỷ niệm hỡi con đò giờ ở nơi đâu,
Để anh ngồi đây ôm yêu thương ngóng trông em về,
Son sắt câu thề em thay lòng bỏ bến theo chồng…