Chợt Như Năm Mười Tám

Thế rồi đường mây mỏi cánh chim trời,
Ngõ vào tình yêu đã phai nhạt lối,
Từng mùa xuân sắc hoa phai tàn,
Từng mùa thu úa bao lá vàng,
Rồi mùa đông rớt sang thắm lạnh hồn hoang…

Bỗng một chiều thu trong nắng phai tàn,
Thấy lòng trở về như năm mười tám,
Từng lời yêu thiết tha muộn màng,
Từng nụ hôn đắm say ngỡ ngàng,
Mà từ lâu đã quên ngõ tới thiên đàng…

Vội Vàng (Đức Trí)

Rằng có một lần gặp nhau bỡ ngỡ,
Đâu ai dám ngờ, con tim thẫn thờ,
Mong tin mỗi giờ…

Rằng biết em ngại ngùng nhưng vẫn cố,
Trao em những lời, trêu khen bướm hoa,
Tim anh rối bời…

Có, có những lúc nghe lòng đau nhói,
Khi vẫn biết rằng ta, muốn được yêu, thật lòng,
Có, có những phút nghe lòng tê tái,
Khi em có nào tin, chút tình ta…

Điều Tàn Nhẫn Sâu Lắng

Phận ai nên duyên trốn nhạt nhòa hương sắc,
Đèn dầu hắc hiu trước thềm,
Nghiêng nghiêng soi mình bỗng hóa vô hình,
Trương lang người chờ ta chút tình…

Đã có một người nói thương đến thế,
Rồi cũng chẳng thể giữ câu thề,
Thoáng chút hương phai Khẽ nhắc tương lai,
Rồi điều tàn nhẫn nhất cũng đến…

Cô Bé Mùa Đông

Từng cơn gió, khẽ vô tình,
Chiếc lá lìa cành, buông xuống lòng đường,
Ngồi nhặt những chiếc lá tôi nhớ về,
Cô bé đáng yêu của tôi…

Mùa đông đến em vẫn cười,
Em ước mình là bông tuyết ngoài trời,
Để được bay mãi lên thiên đường,
Một thiên đường tuyết rơi…

Em Ơi Em Đừng Khóc

Nếu lỡ mai này bên cạnh em không còn có ai,
Cho em những nụ cười thì em ơi xin chớ khóc,
Anh vẫn đứng ở đây vẫn trước mắt em này,
Vẫn cứ thói quen cũ vẫn âm thầm quan tâm em…

Nếu lỡ mai này bên cạnh em không còn ai sát vai,
Thì anh nguyện chở che em suốt quãng đường dài,
Anh yêu tiếng cười của em anh thích ngắm khi em hờn,
Anh yêu tất cả những thứ trong em mà em đang có…

Em Vẫn Đợi Anh

Ngày đôi ta xa nhau có những cơn mưa nhẹ bay,
Tình như cơn mộng say đã chia ly từ đây,
Tình ơi sao tha thiết có em luôn chờ mong,
Hãy cho em vơi đi những nụ cười bên những ngày vui…

Người Yêu Lý Tưởng (Lương Bích Hữu)

Như mỗi đêm cứ thường mong, mỗi khi trời sáng,
Hẹn nhau trong giờ nào cũng thấy cứ nôn nao, cứ nôn nao…

Một năm trôi qua rồi thế nhưng giờ cũng vậy,
Mắt cú mèo này nè thấy yêu anh nhiều hơn,
Và em nghe thường hay nói người yêu phải hay ở bên tôi,
Có hay nào tay cầm tay, anh thường nắm lấy bàn tay nao…

Ngày Chưa Giông Bão

Vì ta yêu nhau như cơn sóng vỗ,
Quẩn quanh bao năm không buông mặt hồ,
Thuyền anh đi xa bờ thì em vẫn dõi chờ,
Duyên mình dịu êm thơ rất thơ…

Và anh nâng niu em như đóa hoa,
Còn em xem anh như trăng ngọc ngà,
Tự do như mây vàng mình phiêu du non ngàn,
Dẫu trần gian bao la đến đâu nơi anh là nhà.. há hà..
Hà ha.. ha há.. hà…

Cha Già Rồi Đúng Không

Cha thường kể nhiều lắm về thời niên thiếu,
Cha hay đạp xe mỗi sáng cóc cách tới trường,
Ngay khu phố trước nhà, có cụ già bán bánh thơm lừng,
Những chiếc bánh bao tròn mùi ấm áp khói bay…

Mẹ kể ngày xưa thời đấy trông mẹ đẹp lắm,
Cha con say đắm, say đuối nhớ tương hoài tư,
Ôi những tối hẹn hò, chiếc xe đạp đưa đón nhau về,
Những năm tháng tươi đẹp của tuổi thanh xuân…

Sao Cha Không

Cha đứng với con nhìn phố xa xa,
Dặn con ra sao cứ luôn mỉm cười,
Như cách cha dấu mệt mỏi ngày dài,
Thì trở về nhà vẫn ắp niềm vui,
Cha nói với con phải vững tin lên,
Đừng bao giờ quên giấc mơ của mình,
Tuổi thơ của con có cha đồng hành là điều vô giá…

Ngày con thêm lớn khôn,
Cảm nhận thêm rõ hơn cuộc đời,
Con biết cha đã thăng trầm,
Con biết cha còn muôn lời thầm lặng…