Xin Cô Đơn Đi

Anh buồn vui nào đâu ai trông ai thấy,
Đúng hay sai biết than ai âm thầm gánh vai,
Yêu người không còn thương chăm bông hoa giấy,
Chắc nay mai hóa thân gai không màu cũng phai…

Bao lời yêu về đây rồi đi anh còn muốn ngắm nhìn,
Say vài giây để lưu và luyến thêm,
Sau này anh càng yêu bình yên hơn trải qua u sầu,
Hằng mong đem ước mơ muốn yêu thật lâu…

Không Ngủ Được (Phạm Trưởng)

Một mình ngồi buồn trong đêm vắng,
Cố gắng nhắm mắt ngủ không được,
Đành lòng đêm nay ta thức trắng,
Thức trắng để nhớ thương về em…

Một người mà ngày xưa đã hứa,
Đã nói mãi mãi chẳng chia lìa,
Vậy mà giờ đây em cất bước,
Để nỗi nhớ mong riêng mình ta…

Đi Trong Hương Tràm

(Hò ơi gió Tháp Mười đã thổi, thổi rất sâu,
Có nỗi thương đau, có niềm hy vọng,
Bầu trời thì cao mà cánh đồng thì rộng,
Hương tràm bên em mà, mà anh đi đâu ơ.. hờ…)

Dù đi đâu và xa cách bao lâu,
Dù gió mây kia đổi hướng thay màu,
Dù trái tim anh không trao em nữa,
Một thoáng hương tràm cho ta bên nhau…

Định Mệnh Ta Gặp Nhau

Từng đêm anh mơ về em mơ thấy em trở về,
Đến bên anh trong vòng tay ấm áp,
Có đôi khi anh rời xa lòng nhớ anh rất nhiều,
Nhớ tiếng nói anh bên tai dịu êm…

Định mệnh cho ta gặp nhau anh với em không rời,
Hãy tin anh luôn một lần em hỡi,
Những đam mê bao lời yêu vào ái ân ước hẹn,
Làm cho ta tin và yêu nhau hơn…

Đà Lạt Vắng Anh

Đà Lạt sương mù phủ kín nơi nơi,
Chiều buồn trên đồi nhìn áng mây trôi,
Một mình tôi về đường xa gió lạnh,
Từng ngày qua ngày đời vấn trôi nhanh…

Đà Lạt bây giờ đã vắng bóng anh,
Một thời êm đềm người ơi chớ quên,
Và mùa thu về rung rơi lá vàng,
Xào xạc trên đường từng chiều mênh mang…

Bến Sông Chờ 2

Thôi còn gì đâu em,
Câu ước mơ tan thành theo khói mây,
Giờ em ở nơi phương nào sương khuya sương lạnh nghe lòng buốt giá,
Tình mặn nồng khó phai sao nở quên đi kỷ niệm ngày xưa,
Để anh mỏi mòn nhớ thương ngày đêm,
Ôi đớn đau trong lòng thôi đành mất nhau từ đây…

Em đành lòng ra đi,
Để nổi cô đơn anh mang trong lòng bao ngày đợi mong,
Nhớ lắm người ơi.. người hỡi người ơi,
Sao nỡ đành dùi chôn kỷ niệm cho chúng mình tàn phai giấc mộng…

Miền Trung Ơi Nước Mắt Lại Rơi

Tôi sinh ra trên mảnh đất miền Trung,
Ngày tôi ra đời quê hương chìm trong khói lửa,
Nay đã qua rồi những ngày xưa gian khó,
Quê hương tôi đang sống cảnh thái bình,
Dù sống xa quê nhưng lòng tôi vẫn nhớ,
Vẫn hướng về cội nguồn, về mảnh đất thân thương…

Phố Cũ Còn Anh

Đêm lạnh lùng đã làm bùng lên cô đơn tột cùng,
Nụ cười anh chẳng làm sưởi ấm tim em nữa đâu,
Yêu để rồi bỏ lại từng thói quen đã một thời,
Xa là thôi chẳng còn được ở bên nhau cả đời…

Em bỏ lại phía sau tình yêu này,
Sau hôm nay ta sẽ gọi mình là người yêu cũ…

Hai Mùa Mưa Nắng

Chim quyên quầy ăn trái khuây,
Nhãn nhãn lồng rồi vỗ cánh bay mịt mùng,
Mà chim quyên mày nhớ người trồng cây,
Mà ai đi biệt bỏ một mình mình ai…

Đó là quê hương thơ ấu,
Những kỷ niệm vàng dịu ngọt làm rưng rức nơi lòng mình,
Bóng hàng cây con rạch nhỏ ở quanh nhà,
Thương nắng mùa hè nóng rát khô da,
Anh cũng tập tành hát khúc dân ca,
Khi anh lột sạch nằm ngâm mình nghe nước mát,
Nhà anh còn nghèo nhưng anh nghe thiếu vắng muốn có em…

Đừng Chúc Em Hạnh Phúc

Tận cùng trong em vẫn không hiểu đã sai điều gì,
Khiến anh lạnh lùng rồi thay đổi,
Nghìn trùng xa xôi chia đôi ngăn cách hai con người,
Chính ở trái tim không còn yêu…