Cũng Đành Thôi

Em gọi anh lúc ba giờ sáng,
Anh lặng nghe rất êm từng tiếng thở,
Hai tuần ta cách xa rồi đấy,
Chắc giờ anh cũng không còn bất ngờ…

Lời chia tay em giữ thật lâu,
Và giờ đây thì cũng đã nên câu,
Từng lời như vết cắt rất sâu…

Hạt mưa đêm như rơi vào tim,
Và không gian dường như quá đắm chìm,
Một người gập mấy lặng im…

Ngại Ngùng (Quốc Dũng)

Em đã biết cong môi từ chối những điều anh muốn nói,
Em đã biết xa lâu thì nhớ lần lựa chi mắc cỡ,
Ôi nụ cười mắt liếc chua ngoa,
Ta về bên ấy buồn ba bốn ngày, buồn ba bốn ngày…

Em đã biết phố đông nhiều ngõ đường yêu đương trắc trở,
Ai lắt léo chi từng câu nói cho ngày sau nên nỗi,
Để bây giờ chim cá bặt tăm,
Ta về bên ấy buồn năm sáu ngày, buồn năm sáu ngày…

Một Ngày Mùa Đông (Bảo Chấn)

Rồi một ngày trời không biết xanh,
Rồi một ngày hàng cây vắng tanh,
Và cơn gió mang mùa đông tới,
Cuốn bay theo đám lá vàng rơi…

Bờ cỏ này giọt sương đã tan,
Bậc thềm này còn in dấu chân,
Mùa đông tới em chờ anh mãi,
Lá hoa thu sang nay đã úa tàn…

Cơn Gió Thoảng

Ngày nào em đến áo trắng ướt đẫm hơi sương chiều rơi,
Tưởng là phút vui ôi như cơn mơ nỗi đau tuyệt vời,
Buồn theo cơn gió những cánh lá rơi cuốn trôi về đâu,
Nắng đã chìm sâu biết ta còn nhau…

Và trong đêm tối lóng lánh những ánh sao rơi lặng im,
Nhẹ như gió êm môi em run run hơi Thu ngọt mềm,
Rồi bao cay đắng với những đớn đau xô đi tìm nhau,
Bóng em dần sâu núi đồi vút cao…

Hương Tóc Mạ Non

Nghe em hát câu dân ca sao mượt mà lòng anh thương quá,
Tiếng ngọt ngào nào đong đưa nhớ xa xưa trời trưa bóng dừa,
Hẹn hò nhau tình quê hai đứa,
Mùi mạ non hương tóc em biết bao kỷ niệm,
Nhắc lại thấy thương nghe thật buồn…

Lâu nay muốn qua thăm anh nhưng ngại vì cầu tre lắc lẻo,
Tháng ngày tuổi đời trôi theo níu chân nhau, bạc thêm mái đầu,
Còn tìm đâu ngày xưa yêu dấu,
Ðường về hai thôn cách xa, thoáng cơn gió chiều,
Nhớ mùi tóc em hương đậm đà…

Ngôi Sao Lẻ Loi

Đêm nay anh ngồi đây nhìn trời sao anh nhớ em,
Nhớ đến những lúc xưa ta hay ngồi,
Đặt bàn tay em trong tay anh, nguyện tình yêu ta mãi xanh,
Sao trên cao chứng nhân em và anh…

Ngôi sao anh lẻ loi nhìn về nơi phương xa có em,
Có chút ánh sáng nơi xa chân trời,
Giờ bàn tay em trong tay ai, lời thề xưa nay đã phai,
Sao trên cao khóc cho duyên tàn mau…

Bên Em Là Biển Rộng

Tình ơi sao đi mãi nên sông dài mênh mông,
Bàn tay ôm nỗi nhớ xôn xao biển rộng,
Vì em mất anh, mất anh, mùa xuân đã qua rất nhanh,
Còn chăng nỗi đau nỗi đau tuổi xanh…

Tình anh như cơn lũ cuốn đôi bờ mưa giông,
Tình em như sông vắng trong xanh phẳng lặng,
Mùa thu đã qua đã qua, mùa đông đã sang đã sang,
Tình đã ra đi vội vàng…

Con Đò Lỡ Hẹn

Bóng đò cập ngang bến sông biết anh sang lòng em vui thầm,
Viết bài thơ trên giấy hoa mang tiếng yêu gởi trao tình em,
Thầm mong ông tơ se mối để cho hai đứa mình gần nhau,
Hẹn mai đông qua xuân tới đón em về cho trọn tình anh…

Có ngờ một hôm nước lên đưa con đò rời xa bến chờ,
Áo hồng người vui kết hoa Có nhớ xưa ấm êm tình ta,
Mình em trên con bến vắng ngóng con đò anh dần mờ trôi,
Lòng đau nghe môi mặn đắng trách con đò sau đành rời xa…

Giấc Mơ Mùa Thu

Người đi ra đi mãi mãi chốn xưa tôi còn mong chờ,
Người đi ra đi mãi mãi vẫn không phai mờ dấu chân,
Lòng tôi chiếc lá trên cành, thu về héo khô,
Tôi còn nhớ ai mỗi khi chiều rơi…

Người đi ra đi mãi chốn xưa Thu vàng tôi chờ,
Người đi ra đi mãi mãi vẫn không phai niềm nhớ thương,
Lòng tôi heo mây đã về, tôi còn vấn vương,
Tôi còn nhớ thương khi thu về…