Sông Lô chiều cuối năm,
Bất chợt gặp câu hát,
Từ bến sông xưa vọng lại,
Ai về qua bến Bình Ca…
Bâng khuâng chợt nhớ,
Bao kỷ niệm năm tháng,
Gần bên nhau, say trong hương rừng ,
Ai về tắm nước dòng Lô…
Sông Lô chiều cuối năm,
Bất chợt gặp câu hát,
Từ bến sông xưa vọng lại,
Ai về qua bến Bình Ca…
Bâng khuâng chợt nhớ,
Bao kỷ niệm năm tháng,
Gần bên nhau, say trong hương rừng ,
Ai về tắm nước dòng Lô…
Vài cơn nắng phiêu du theo làn khói mong manh,
Là công chúa hay nàng tiên nữ ở trong tranh,
Gió cuốn mây mang theo tình ta đến mây ngàn,
Để anh hát cho em những giai điệu ngân vang…
Nàng ơi em có muốn theo anh, ta về chốn phương xa,
Về một nơi yên bình mà chỉ có đôi ta,
Lá khẽ đong đưa trên cành cây chốn xa xăm,
Em có muốn theo anh ta về chốn trăm năm…
Đừng khóc, đừng buồn nghe em,
Chỉ làm cho thêm đớn đau,
tàn đêm nay là mình chia tay,
Một người xa cách phương trời…
Tình lỡ, một người sang sông,
Một người lệ rơi đứng trông,
Em hỡi còn gì cho nhau,
Hay chỉ còn nỗi nhớ thương đầy vơi…
Đêm nghe tiếng mưa rơi xạc xào tiếng lá đơn côi,
Buồn đếm giọt sầu rơi chợt ai tắc lưỡi canh thâu,
Bằng những lời nỉ non còn đâu luyến tiếc muộn màng,
Than trách thân phận mình ngổn ngang trăm mối như tơ…
Ngày xưa ai cũng vì giàu sang nỡ đâu nghĩa nhân vong phụ,
Quên tình mặn nồng gối chăn, lửa hương phai nhạt,
Sao chàng nỡ quên tình em,
Thạch sùng kêu não nùng trong đêm tiếc thương bởi ai quên bạn,
Tuy nghèo nhưng tình thủy chung sắc son tào khang…
Khi anh bắt đầu một tình yêu là lúc anh tự thay đổi mình,
Không còn những đêm về khuya…
Là vì em, người cho anh suy nghĩ phải sống tốt,
Là vì em, tình yêu của em đáng được trân trọng,
Thay vì phải xin lỗi, anh muốn tự mình thay đổi,
Anh sẽ lo lắng về anh như em đã từng cố gắng vun đắp,
Mà không thành…
Đừng nói gì về đi với anh hỡi người,
Để biết ta luôn thương nhau hỡi người,
Vì khi trước anh đã vô tâm để mất nhau lần nữa,
Dù rằng ta đã cùng chung lối về…
Ngày ấy vì đam mê, vợ con để sang một phía,
Vùi đầu vào chốn phồn hoa không biết lối dừng,
Để mất đi niềm vui, để mất đi niềm yêu thương,
Hạnh phúc mà anh đã cho là mãi mãi…
Có lẽ anh phải nói ra để cho nhẹ lòng,
Có lẽ ta chỉ có duyên gặp nhau,
Em là người con gái anh đã yêu rất nhiều,
Chắc em cũng biết điều đó phải không?…
Sau bao sóng gió ta đã vượt qua,
Anh tưởng hạnh phúc đã đến với mình,
Anh tưởng không thể có gì đổi thay,
Nào ngờ cuộc sống không cho ta trọn vẹn ước mơ…
Anh đã không giữ được nhiều hạnh phúc cho em,
Nhiều khi giận nhau nước mắt em cứ rơi thật nhiều,
Anh xin lỗi em hãy tha thứ cho anh lần này,
Đừng rời xa anh em nói đi em rất yêu anh…
Nhưng nay cuộc sống không như anh đã ước mong,
Của một tình yêu sẽ hạnh phúc giống như bao người,
Một người yêu em, yêu em đắm say một người bên em bên em mỗi khi,
Mà giờ đây nước mắt anh đã rơi rồi…
Đã có bao giờ em thử nhìn lại về phía sau,
Xem ai ngày qua đã luôn bên em khi úa màu,
Để thấy một người đã không ngần ngại và cố gắng,
Làm tất cả những gì để em thấy luôn được vui…
Ba là cây nến vàng,
Mẹ là cây nến xanh,
Con là cây nến hồng,
Ba ngọn nến lung linh,
Ha hà há ha,
Thắm sáng một gia đình…
Gia đình gia đình,
Ôm ấp những ngày thơ,
Cho ta bao kỷ niệm thương mến,
Gia đình gia đình,
Vương vấn bước chân ta đi,
Ấm áp trái tim quay về…