Gạt Đi Nước Mắt

Anh đếm bao nỗi cô đơn từng ngày,
Anh đếm giây phút nhớ em từng giờ,
Làm sao xoá đi bao vết thương sâu trong lòng anh,
Anh ngóng trông mãi môi hôn vụng dại,
Anh khát khao mãi đôi tay ngày nào,
Là dĩ vãng quá khứ mà thôi nay anh phải quên…

Có Anh Ở Đây Rồi

Nhìn nước mắt em đang rơi vì ai,
Mà lòng anh cứ đau thắt lại,
Giây phút ấy chỉ muốn lại gần hơn,
Để anh ôm lấy em và nói…

Đừng khóc nữa hãy nín đi được không,
Nhìn đôi mắt em đã sưng lên kìa,
Chẳng còn xinh xắn như lúc em cười đâu,
Nào ngoan nhé nghe anh một lần thôi…

Hạ Thương

Hạ ơi! Anh xa em mấy mùa phượng rồi,
Mà lòng ngỡ như mình vừa xa cách ngày hôm qua,
Lối xưa có còn những tà áo trắng tung bay,
Cho anh ngây ngất ngàn ngày,
Bên người tình yêu nhỏ bé…

Hạ ơi! Anh xa em xa tuổi học trò,
Hỏi người tình xưa giờ còn thương nhớ người anh trai,
Ðã hơn những chiều hẹn hò,
Anh đón anh đưa, bên nhau quấn quít từng giờ,
Ôi tình yêu rót mật thành thơ…

Anh Ta Bỏ Em Rồi

Cuối cùng mỗi cố gắng đều là vô nghĩa,
Tình cảm ngần ấy năm có lẽ đến vậy thôi,
Anh đã buông bỏ rồi dù em yêu nhiều đến nỗi,
Đánh mất chính bản thân đánh mất cả tuổi xuân…

Người ta thường nói có lẽ do người đến sau,
Là người được yêu và được trân trọng nhiều hơn,
Em không thể sánh với người mà giờ đây anh xem là tất cả,
Trong tình yêu này em như đã thua cuộc khi anh chọn cô ta…

Còn Gì Đau Hơn Chữ Đã Từng

Còn gì đau hơn chữ đã từng đã yêu đã hy vọng,
Từng cho nhau những ký ức không úa màu,
Còn gì đau hơn chữ đã từng đã từng tay níu tay,
Mà chẳng thể giữ lấy nên lạc nhau…

Tình đẹp khi tình lỡ,
Nếu không chúng ta phải biết vấn vương những gì?,
Nếu không nợ nhau?,
Nếu không tiếc nuối?…

Hà Nội Ngày Trở Về

Hà Nội ơi mỗi khi lòng xác xơ tôi vội vã trở về,
Lấy cho mình dù chỉ là chút bóng đêm trên đường phố quen,
Dù chỉ là một chiều sương giăng lối cũ…

Tôi bồi hồi khi chạm bóng cửa ô,
Như ngày xưa mỗi lần chạm vai gầy áo mẹ,
Ôi nỗi nhớ muôn đời vẫn thế,
Như dòng sông Hồng cuộn đỏ mãi trong tôi…

Vì Sao Thế

Đến làm gì để rồi nay em ra đi,
Đến làm gì để lòng anh phải nhớ mong,
Vẫn còn đây tiếng nói yêu anh,
Vẫn còn đây những phút vui buồn,
Chỉ mỗi riêng em không còn đây không gian vắng lặng…

Có bao giờ thật lòng yêu anh không em,
Cớ sao người vội vàng trao anh tiếng yêu,
Để lòng anh mang bao niềm đau,
Mãi trách than mình vì để mất em,
Nhưng mà vì sao em lại ra đi,
Cho từng ngày yêu thương bên nhau vụt tắt…

Khi Người Đàn Ông Khóc

Ngồi một mình lặng nhìn sao rơi,
Mơ ước xa xôi ngày mai nắng lên trong đời,
Ngày chờ ngày bồi hồi qua mau,
Ôm ấp trong tim bao nhiêu khát khao nồng cháy…

Nắng ấm mây xanh bao la bầu trời dịu dàng,
Hòa khúc ca trong ta bay cao dệt mộng tuyệt vời,
Để xóa đi bao nhiêu ưu tư buồn phiền ngày nào,
Cuộc đời đẹp như thơ…

Kiếp Đỏ Đen

Giờ ta chẳng còn chi,
Mãi trắng tay mà thôi,
Đời bạc gian lắm phũ phàng,
Tiền có kiếm như nước rồi cũng sẽ trôi hết,
Tay không trắng tay lại về không?…

Đời phiêu lưu là thế,
Không biết đến ngày mai,
Nên giờ đây mới đắng cay,
Ngồi trước tấm gương sáng rọi vào đó mới thấy,
Thân xác hoang tàn không nhận ra…

Thôi Đừng Chiêm Bao

Ngày xưa ấy đã qua còn đâu,
Cùng mây trôi rất xa bao mơ ước,
Yêu dấu hôm nào có nhau từng ngày,
Mà giờ đây vây quanh em nỗi cô đơn…

Người ra đi như quên hết muôn lời ca,
Người mang theo những khao khát một cuộc sống,
Mất hết tin yêu phút giây ngọt ngào,
Mờ phai trong đêm vắng em còn đây…