Hết Thương Cạn Nhớ

Em à anh đã biết,
Là tình yêu này chẳng cần thiết,
Em cần nơi bình yên,
Chứ không phải anh kế bên…

Em đừng giữ lại anh,
Khi trái tim vụn vỡ chưa lành,
Điều ban nãy anh vừa thấy là gì đây?…

Em đã vừa ghì hôn ai cận kề bên tai tựa đầu lên vai,
Thấy em đang đắm say chắc em chẳng hay đôi mình chưa chia tay,
Đôi khi tình yêu sẽ hoá nhạt nhòa khi vô tình một trong hai,
Cuốn lấy sai trái đến khi vỡ lỡ cả hai huỷ hoại tương lai…

Lạy Phật Quan Âm

Dưới tòa sen vàng con quỳ lạy Bồ Tát Quan Âm,
Người đã cho con niềm tin yêu giữa cuộc đời,
Quan Âm Bồ Tát hiệu viên thông,
Mười hai nguyện lớn rộng mênh mông,
Cứu giúp bao người qua cơn khổ nạn từ bi độ đời…

Tuyết Hồng

Tình là những chuỗi ngày mong chờ,
Tình là bờ bến đợi người thương,
Là nhớ thương vòng tay,
Là nhớ nét môi người yêu nghe rộn rã êm vang tiếng cười…

Người gom ngàn sao đặt những bài thơ,
Ngợi ca mối tình mãi đến ngàn năm…

Anh Về Miền Tây

Anh về miền Tây đường quê nghe tiếng ai hò,
Sóng nước lăn tăn buồn trôi theo ánh trăng non,
Cầu tre chiều quê cùng em ngắm hoàng hôn,
Buồn hắt buồn hiu mênh mông ngó đất trời…

Giã Bạn Đêm Trăng

(Trăng lên bồng bềnh lời em hát,
Câu người ơi, người ở đừng về,
Trăng lên giọng em như mây,
Bay quanh biển lúa vơi đầy…)

Anh nghe cho lòng thêm bối rối,
Ngỡ trăng, trăng soi tỏ nỗi lòng, lòng anh say,
Gió vờn theo ánh trăng soi,
Câu quan họ đậm đà trên môi,
Thấy niềm vui cứ sinh sôi,
Câu quan họ đậm đà trên môi…

Chờ Người Nơi Ấy

Ngồi lại nhấp chén say,
Lắng trong lòng mình những đắng cay,
Ngày dài thấm thoắt rơi,
Muốn quên đi những phận bèo trôi…

Ngọc ngà cũng mấy phen,
Lấm trong bùn hoài cũng thấy quen,
Ngồi buồn ngó gót sen,
Trách sao cõi đời này đỏ đen…

Nếu Em Được Lựa Chọn

Nếu bây giờ được chọn lựa một lần nữa,
Thì chắc có lẽ vẫn yêu anh như ngày xưa,
Nếu bây giờ được chọn lựa điều em ước mơ,
Thì em tin em vẫn mơ như em từng mơ…

Vẫn mơ rằng trọn đời nay yêu anh mãi,
Dù có tiếp nối những đắng cay trong ngày mai,
Vẫn mơ rằng trọn đời này em trao đến ai,
Tình yêu trong em sẽ mãi không bao giờ phai…

Mưa Trên Cuộc Tình

Từng hạt mưa rơi tí tách bên hiên nhà nàng,
Lòng thầm mong một ánh mắt, thấp thoáng mong chờ,
Người yêu hỡi mãi mãi yêu nàng,
Em dù biết vẫn cứ hững hờ,
Mặc cho anh đêm đêm vẫn mong cuộc tình đôi ta…

Giọt buồn rơi rơi lặng lẽ trên con đường dài,
Một mình anh lòng say sắc với gió đông về,
Rồi thôi hết những ước mơ dài,
Mưa còn rớt rớt trên nỗi sầu,
Lạnh đôi vai em ơi biết chăng tim anh lẻ loi…

Ước Gì

Em đã sống những đêm trời có ánh trăng chiếu vàng,
Em đã sống những đêm ngoài kia biển ru bờ cát,
Ước gì anh ở đây giờ này,
Ước gì anh cùng em chuyện trò,
Cùng nhau nghe sóng xô ghềnh đá ngàn câu hát yên bình…

Em đã biết cô đơn là thế mỗi khi cách xa anh,
Từng đàn chim cuối chân trời biếc tìm nơi bình yên,
Ước gì anh ở đây giờ này,
Ước gì em được nghe giọng cười,
Và hơi ấm đã bao ngày qua mình luôn sát vai kề…

Bỗng Dưng Anh Thành Người Lạ

Ngần ấy năm yêu nhau anh nghĩ sẽ hết đoạn đường,
Tình yêu đó đậm sâu hơn chữ thương,
Anh đã từng nghĩ dù mọi thứ đã thay đổi,
Chẳng thể chia cách hai ta phải xa rời…

Anh cứ vun vén tình yêu bao năm qua,
Mà đâu biết trong em đã nhạt nhòa,
Vì người thứ ba đã đẩy ta ra xa,
Hoán đổi vị trí bỗng dưng anh thành người lạ!…