Nhà tôi bên bến sông, có chiếc cầu nhỏ cong cong,
Hàng cau dưới nắng trong lá trầu không,
Chị tôi trông dễ thương bán cau chợ cầu đông í a,
Chị tôi chưa có chồng…
Đời bao buồn vui, ngày tháng đưa ta về đâu,
Người ơi, nếu trong cuộc đời thiếu vắng một tình yêu,
Nếu trong đời anh thiếu em,
Từng đêm nhạc ru tiếng hát chơi vơi…
Anh đem trao cho em nụ hồng,
Nụ hồng mong manh như sương mai trong gió,
Em nâng niu đem hoa về giữ,
Trong hồn mong sao hoa không phai sắc hương…
Đêm hôm nay sao quá chơi vơi,
Đặng lòng đau bước chân rã rời,
Yêu đơn phương đau lắm ai ơi,
Hạnh phúc đã xa mù khơi…
Khi xưa mình bên nhau em giấu không nói ra,
Nên anh đâu biết yêu thương trong em là,
Bao nhiêu là mộng nhiêu là mơ nhiêu là yêu,
Suốt cuộc đời này chắc không bao giờ anh hiểu…
Và dòng thư tay em gửi trao anh ngày nào,
Giờ còn lại hư vô em gửi anh đây lời chào,
Mà nhìn người đi vội…Mình làm gì nên tội,
Tại sao lại cách xa…Còn yêu như thế mà,
Để lệ hoen mi khi mùa xuân đang thầm thì,
Nhìn người mà ra đi anh chẳng níu kéo điều gì,
Mà nghe sao đáng thương…Nhìn nhau như cố hương,
Tìm em ở bốn phương…vì say nên vấn vương…
Một nửa của tôi, nay đã rời xa,
Một nửa của anh vẫn hoài chờ mong,
Một nửa ngày xưa tôi mãi chưa quên,
Một nửa ngày nay anh đã đánh rơi…
Đừng buồn tôi ơi, duyên số hợp tan,
Để rồi chuốc lấy vết đau kim châm,
Tội nghiệp cho tôi, duyên số đơn côi,
Tội nghiệp thân tôi, kiếp sống cầm ca…
Nhà bên đang đón dâu rộn tiếng cười vui,
Tôi làm thân khách đến chúc phúc mà thôi.
Quà tôi mang đến trao chỉ mỗi hoa bằng lăng,
Bởi mình nghèo nên chỉ đứng nép ngoài sân…
Ôi tình xưa đã phai nay bàn tay nàng đan với ai,
Em giờ đây nỡ quên mối tình thơ ấu.
Thôi đành mang đớn đau cho người vui trọn đến kiếp sau
Riêng mình tôi ôm lấy ngàn nỗi đau…
Nếu chiều nay không có anh, ai sẽ đưa em về,
Trời sắp đổ cơn mưa sao anh còn đứng mãi,
Hãy nói một lời có phải anh giận em,
Có phải anh giận em?…
Nếu ngày mai xa cách nhau, em chẳng nên âu sầu,
Trời sắp đổ mưa ngâu, đôi ta chẳng tan vỡ,
Dẫu biết tình đầu rất dễ chia lìa nhau,
Dễ chìm vào trong bể dâu…
Trường Sơn Ðông, Trường Sơn Tây
Bên nắng đốt, bên mưa quây
Em dang tay, em xòe tay
Chẳng thể nào mà xua tan mây
Chẳng thể nào mà che anh được.
Này người yêu xin quay mặt đi,
Đã hết yêu thương nhau rồi,
Này người yêu anh đi về đi,
Nhưng xin anh đừng hờn trách tôi,
Vì giờ đây trái tim đã giá lạnh…
Từng giọt mưa bay trong chờ mong,
Khẽ xóa môi son phai nhạt,
Nhìn giọt mưa bay trong chiều thu,
Cho ai lòng càng nát tan,
Vì giờ đây tôi và em chia tay…