Không gian mênh mông quá, những niềm vui khi xưa vẫn đây,
Sao mi hoen cay bóng dáng người tình ngày nào đâu thấy,
Khi xưa nơi đây có gió với mây theo ta hát ca,
Rồi ngồi đây hôm nay gió mây đã xa cô đơn đưa ta về đây.
Nhiều khi anh mong được một lần nói ra hết tất cả thay vì,
Ngồi lặng im nghe em kể về anh ta bằng đôi mắt lấp lánh,
Đôi lúc em tránh ánh mắt của anh,
Vì dường như lúc nào em cũng hiểu thấu lòng anh,
Không thể ngắt lời, càng không thể để giọt lệ nào được rơi…
Ngày em buông tay đi mưa rơi bên hiên nhà vắng,
Mình anh đứng đó bỗng khoảnh khắc như chết lặng,
Anh biết chẳng thể níu kéo chẳng thể cầu xin em,
Tìm một ai đó khác đã thay thế em từ lâu…
Cầu mong cho em đi bên ai kia sẽ hạnh phúc,
Sẽ chẳng như anh những ngày tháng cứ vật vờ,
Anh tiếc bao điều muốn nói và điều chưa thể làm,
Những gì tận trong tim anh luôn chỉ dành cho em…
Buổi sáng bình yên anh và em đùa vui,
Hồn nhiên say đắm trong khung trời,
Màu nắng chiếu sáng lên đôi môi son hồng,
Mùi thơm ngây ngất lòng anh..
Có đôi khi ta hờn ghen vu vơ,
Vì yêu em nên nhỏ nhen giận hờn,
Nhưng đến khi xa rồi thì anh,
Chỉ còn lại ngôi sao băng..
Người thầy vần lặng lẽ đi về sớm trưa,
Từng ngày giọt mồ hôi rơi nhẹ trang giấy,
Để em đến bên bờ ước mơ,
Rồi năm tháng sông dài gió mưa,
Cành hoa trắng vẫn lung linh trong vườn xưa.
Người thầy vẫn lặng lẽ đi về dưới mưa,
Dòng đời từng ngày qua êm đềm trôi mãi,
Chiều trên phố bao người đón đưa,
Dòng sông vắng bây giờ gió mưa,
Còn ai nhớ, ai quên con đò xưa.
Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào,
Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào,
Lời mẹ êm ái như đồng lúa chiều rì rào,
Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng mẹ yêu…
Từ bao lâu nay anh cứ mãi cô đơn bơ vơ,
Bao lâu rồi ai đâu hay,
Ngày cứ thế trôi qua miên man,
Riêng anh một mình nơi đây,
Những phút giây trôi qua tầm tay,
Chờ một ai đó đến bên anh,
Lặng nghe những tâm tư này…
Đừng hỏi em vì sao, tình yêu ta úa màu,
Đừng trách em vì sao, giấc mơ tàn mau,
Đừng hỏi em vì sao, ngày đôi ta bắt đầu,
Một chiếc hôn nồng sâu đã đưa ta về đâu?…
Câu chuyện xưa nay kết thúc thật rồi,
Những giấc mơ thả trôi giữa đời,
Và bây giờ đây ta cất bước ra đi,
Trách than gì nữa trước khi biệt ly…
Chỉ là em muốn ôm chặt anh lúc này,
Giữ chặt anh lúc này không buông tay,
Để cho em khóc, thêm một lần nữa thôi,
Thêm một lần cuối cùng, rồi ta sẽ rời xa…
Vậy là kết thúc sau nhiều năm nói cười,
Ta cũng không thể nào đi chung đôi,
Vậy là em sai, sai từ ngay lúc đầu,
Vì yêu anh quá đậm sâu để giờ đây nặng mang u sầu…