Trời làm mưa giông cho đôi mắt ai u sầu
Nhìn ra xa xăm nơi nơi ngập tràn nước lũ
Miền trung yêu thương bao năm khổ công cấy cày
Đến nay nước về cuốn trôi tất cả đi rồi
Ai về thăm quê hương tôi, nơi biên cương là đây
Có rừng cây thiên nhiên xanh biếc một màu
Đây Hà Giang, đây Hà Giang quê chúng tôi
Gỗ vùng cao về xuôi xây đời mới
Thắm tình giữa miền xuôi với miền ngược
Có ai về khơi thêm nguồn hàng mời lên thăm đây Hà Giang
Ai yêu miền Nam như tấm lòng của Bác
Có mối tình nào mà thuỷ chung mà son sắt
Như tấm lòng của Bác nhớ tới đồng bào miền Nam
Đêm lại về, đêm tối tăm đêm lạnh câm
Nhìn mưa hắt lên ô cửa sổ, cuốn theo bao nhiêu tiếng lòng
Anh lại về, giăng kín bao nhiêu niền tin
Ngày anh mang theo tất cả ngọt ngào đến ai
Mấy ai ngờ người quay gót
Không một câu chia tay như vậy
Để nơi này đành câm nín ôm niềm đau nơi con tim
Nghe đời ta đang chông chênh biết về nơi đâu
Đêm không em, anh thấy trong lòng
Biết bao cảm xúc không nói lên thành lời
Ngày em đi xa, giọt nước mắt chia đôi
Lăn dài trên đôi môi của em
Mùa xuân đang sang cùng mây gió trong trời hồng
Mùa xuân mênh mang cùng em đắm say tình nồng
Mùa xuân bên nhau ngập tràn cùng lời yêu dấu
Có xuân muộn phiền tan biến mau
Người đã rời xa mái nhà từ biệt con thơ
Về nơi ấm êm giàu sang quên cảnh cơ hàn
Mọi người xung quanh đều cười chê
Tình nghĩa phu thê anh vội quên
Giờ anh mới hay người ơi tìm quay trở về
Vườn tình yêu, anh ngồi đây với em
Trong êm đềm nghe mưa hát, hát lên câu tình ca
Vườn tình yêu, bao loài hoa chứng nhân
Cho đôi mình không chia cách hết trọn một đời.
Ngày hôm qua trời đã ban cho tôi một người
Nàng đẹp như một bức tranh trong truyện cổ tích
Ánh mắt em đã làm anh đêm từng đêm nhớ em thật nhiều
Và hai đứa nguyện sẽ mãi bên nhau ngàn năm (dài lâu)