Trời đã ban cho đời em một người thật đáng yêu
Một người cho em bờ vai mỗi khi buồn
Trời cũng ban cho đời anh một người yêu dể thương
Trải qua cùng anh muôn ngàn giông tố
Có những thứ trong đời, mà khi ta có không hề biết trân trọng nên
Đánh mất đi rồi, và khi ta biết mới thấy hối tiếc tháng ngày qua
Ngày được bên em, vô tâm tôi đã chẵng biết quý em bên mình
Từng ngày trôi qua, và anh xem đó là điều đương nhiên
Còn đâu đây vòng tay ấm đã quên ngày xưa
Còn đâu đây vầng tóc rối những khi đón đưa
Trăng lên cao trong lần tiễn người đi
Trăng hôm nay xót xa nỗi biệt ly
Buổi sáng hôm nay ly cafe anh sao đắng lạ thường
Sáng hôm nay, nỗi lòng anh nghe như rối bời
Em khoẻ không anh vẫn vậy
Nhưng chỉ là nơi đây thương nhớ đầy.
Anh đã sống những tháng ngày không em
Không tình yêu không tiếng nói cười
Anh dần quen với những giọt nước mắt
Cứ theo anh lăn trên khoé mi
Khi màn đêm buông xuống vây quanh
Em bỏ đi không nói một lời
Dù biết tôi đau buồn
Mẹ tôi gọi về bên bếp lửa, bữa cơm chiều
Từng đàn bướm bay trong vườn cải quê hương thơ ngây
Tóc mẹ dài áo em phất phơ trước ngõ
Mẹ và em còn đó ước mơ gì một mảnh tương lai xa xôi
Chiều xuống lá thu rơi
Một mai em thức dậy
Tình yêu như đến bất ngờ
Và anh đang ở đây
摘一颗苹果
Zhāi yī kē píng guǒ
Muốn xoá hết ký ức hôm qua
Mà tình yêu giờ xin khép lại
Chợt nghe nhói đau trong lòng
Càng muốn quên đi, lại càng nhớ thêm.