Một Người Cô Đơn

Một người cô đơn, bước từng bước chậm.
Ngoài trời mưa rơi, sao người đi mãi.
Về đâu đây, mất hết rồi.
Tình yêu ấy chỉ là giấc mơ mà thôi.

Đêm Café Phú Sỹ

Thành phố đêm đã dần buông.
Từng tiếng mưa gieo khúc tình si.
Làn khói thuốc ấm môi, ly Café muộn.
Lời hát đó ngất ngây say tình mê dại.
Giai điệu Blues buồn đọng lại trong ký ức rồi mờ ảo.

Lời Sau Cuối

– – – –
Một lần thôi người ơi đừng nên dối gian
Một lần thôi người ơi đừng cho anh nát tan
Giờ đây con tim anh đã quá đau rồi
Lời em nói như muôn ngàn vết dao đâm vào tim anh
Mà sao em vô tư như không hề hay biết.

Phút Say Mơ

Rượu chưa nhắp môi, mà men đã say tràn trong hồn gầy
Gặp nhau phút giây, lòng như ngất ngây còn mơ mộng đầy
Dìu nhau bước valse, cuồng vui thế gian tạm quên cuộc đời
Có anh đêm nay, ấm tim côi.

Buồn Lên Thành Phố

Buồn lên thành phố mình ai đi bên đường để giá buốt tâm hồn
Tình yêu phải ghi trên môi say và nay còn tiếc nhớ
biết mấy những khi tay rờ i tay giã từ

Cảm Ơn Chiếc Lá

Cảm ơn chiếc lá rơi
Cảm ơn chiếc lá vàng rơi
Nhắc ta biết rằng mùa qua
mùa qua trước ngõ
Tuổi xuân trôi theo làn gió
Thu sang, để mùa đông về.