“Từng giọt nắng trong rớt trên lưng ngày
Đường dài lắng nghe bước chân buồn vui
Từng giọt nước mưa rớt bên hiên đời
Đường dài có mang ước mơ cho người…”*
Verse 1
It’s a lonely world, everybody tries to hide
It’s a lonely world, everybody tries to hide
But you’re all alone, and all you do is fight
Tiếng đàn là tiếng lòng tôi, đàn ơi hát câu chung tình
Tiếng đàn cất lên câu nỉ non, thương lòng tôi phận kiếp long đong
Nỗi lòng chẳng biết tỏ cùng ai, buồn thương nhớ mong đêm dài
Biết rằng người đã đổi thay, nhưng lòng tôi vẫn chẳng hề phai
Có tiếc nuối không em ơi
Người đang thấy vui hay buồn về những ký ức ta đi chơi
Người đâu biết anh đi lạc vào một tình yêu
Mà không rõ đâu là đúng sai.
Thương ai thương mãi một người
Thương ai thương đáng … một đời chẳng phai
Đêm đêm nằm mơ phố, trăng rơi nhòa trên mái
Đi qua hoàng hôn ghé thăm nhà
Anh như là sương khói mong manh về trên phố
Đâu hay một hôm gió mùa thu.
Tôi chia em trọn kho tàng
Tôi chia anh trọn kho tàng
Niềm quý mến nhau là xâu chuỗi màu
Buồng tim yêu thương là châu báu
Hãy lắng tiếng nói vang trong tâm hồn mình người ơi
Con tim chân chính không bao giờ biết đến nói dối
Tôi đi chinh chiến bao năm trường miệt mài
Và hồn tôi mang vết thương vết thương trần ai
Hãy khóc đi em cuối cuộc tình
Còn đây những ngày buồn
Hãy khóc hãy khóc đi em có còn gì
Ngày thôi hết đợi chờ.
Một mình anh trong đêm thâu
Ngắm bầu trời lung linh ánh sao
Lòng anh thấy nhớ em, nhớ thuở nào.