Đời Sầu Của Ve

Một chiều hắt hiu mùa đông thật buồn
Em em sinh ra đời
Trời mưa hát theo lời ru nghẹn ngào
Lọt lọt vào đáy nôi
Một chiều héo hon mùa đông thật buồn
Em em sinh ra đời
Rồi đời toàn những ngày đông
Cuộc đời toàn những ngày đông

Đêm Thao Thức Với Tình Buồn

Trong đêm sâu giọt nước mắt thổn thức cho cuộc tình sầu
Trong đêm sâu còn nỗi nhớ nào da diết khi bóng trăng tàn
Tình đến rồi đi, người ghé mà chi để hồn tôi bâng khuâng trong tiếc nuối

Sương Mùa Thu

Thành phố mùa thu sương giăng đường mờ
Đèn đường héo hắt hàng cây khô
Lắng nghe lá rơi bên thềm, lê bước lang thang đời buồn
Hồn trôi theo lá tả tơi

Lỗi Duyên Trời

Nhìn về nhau sao chẳng thấy đâu là yêu đậm sâu
Đâu là yêu dài lâu chứ ta càng yêu lại càng đau đầu
Sao lúc trước không nói một câu
Là ta sai từ đầu thì không còn đau buồn khi hướng đi ngược nhau.