Chờ hoài một người anh đứng nơi cuối con đường
Chờ hoài một người mà giường như sẽ không đến
Từng dòng người đi lướt ngang qua vô tình
Ngọn đèn khuya nhìn anh buồn tênh
Mùa xuân ai đi tìm ai, nón quai thao em qua sông dài
Câu hát cũ đi tìm thương nhớ cũ,
Cây đa bến nước con đò, cây đa bến nước con đò
Em chẳng thấy bầu trời trong xanh
Em chẳng thấy tiếng chim trong lành
Như là giấc mơ mộng qua đây
Em cất tất cả vào trong trái tim để dành
Mùa đông về vội vã
Giọt nắng chiều tàn xa
Một mình ta với bóng
Chạnh nhớ chuyện long đong
Mười giờ, văn phòng vẫn sáng đèn lại một hôm làm thâu suốt đêm
Bàn chân đau mỏi nhức tựa lưng em chợp mắt dặn lòng: “Vì cuộc sống êm đẹp”
Hạnh phúc không đâu cách xa mà ta cứ đi tìm
Vậy xin em một lần tự yêu thương lấy mình
Từng ngày, từng tháng trôi qua thành năm, em vẫn mong chờ tình yêu
Bước qua bao cảm xúc, ôi nỗi đau em mang thật nhiều
Giọt lệ buồn trên đôi mắt hiền, cõi lòng như cây xơ xác vậy
Thấy em buồn rầu nhưng chẳng mấy ai thương em
Chợt thương chợt nhớ chợt yêu chợt buồn
Càng khơi càng nhớ càng buồn anh ơi
Xin anh đừng phụ người anh đã thương
Xin anh đừng phụ người anh vấn vương
Khi yêu phải chịu nhiều nỗi đắng cay
Thế là tình yêu bỏ lỡ mất rồi
Thế là anh giết đời em đấy anh ơi.
Vòng hợp âm: /
Dịu dàng là ngày em đến giọng nàng là bài hát êm
Nhẹ nhàng người cất lên xiêu lòng từng đêm mong ngóng
Bầu trời giờ là sân khấu nụ cười người là ánh sao giữa đêm thâu
Khiến trái đất lạc quên lối về.
Vòng hợp âm: