Đêm Không Cùng

Buồn rơi giữa đêm mù lẻ loi
Sao người còn đi hoài đi mãi
Cho tôi hoang vắng trong đêm dài
Buồn rơi lẻ loi nuôi muộn phiền trên vùng tóc rối
Khi trời còn đi vào đêm tối
Xin thương yêu sưởi ấm đôi môi.

Tớ Thích Cậu

Ta cùng nhau cùng lớn lên chung phường
Đi học ta cũng đi chung một đường
Rồi cứ thế từng ngày chẳng biết từ bao giờ tớ đã vấn vương
Nụ cười đó và anh mắt đó Làm tớ thấy khó chịu lắm í
Nhưng cớ sao tớ vẫn cứ thích ngắm hoài