Intto:
Gm]
Em đánh rơi nụ hôn đầu sau lưng anh
Em đánh rơi tình yêu đầu sau lưng anh
Và anh đâu biết và em chưa dám
Nên thế là vụt mất nhau một đời.
Một mình trong căn phòng vắng gồi nhớ mong bóng hình em
Trái tim anh nhói lên từng cơn đau
Giọt nước mắt giữa đêm vắng nhìn bóng trăng đang dần trôi
Trăng ơi đi mãi sao chẳng ghé tôi
Phật ở trên kia cao quá
Mãi mãi không độ tới nàng
Vạn dặm tương tư vì ai
Tiếng mõ vang lên phũ phàng
Chùa này không thấy bóng nàng
Bồ đề chẳng muốn nở hoa
Dòng kinh còn lưu vạn chữ
Bỉ ngạn phủ lên mấy thu
Và hồn tôi từ đó là khúc ca vang trong ngần
Làm đôi môi rạng rỡ tình ban đầu
Hòa vào cây vương vào nắng và giấc mơ tôi có nàng
Trong bài ca ta bước thênh thang.
Em ơi em à anh đã thầm thích em từ lâu
Chẳng nói nên lời một vài câu nói trên đầu môi
Vẫn vậy anh cứ thế dõi theo em từ xa
Rồi phải nhìn thấy những điều annh chẳng muốn nhìn ra
Xe đạp lách cách tôi vẫn chưa quen
Đường thì tối chơi vơi còn tôi vẫn đứng đợi
Em nhẹ bước đến mi đã thôi hoen
Trời trở gió heo may vì tôi đã lỡ yêu em.
Đã bao lâu rồi bà Năm đứng trông con về
Sớm hôm sau hè hàng cau úa theo niềm đau
Chập chờn xa xa nghe đồn con về đầu làng
Lòng mừng rưng rưng mắt cười theo giọt lệ rơi.
Đêm chong đèn ngồi nhớ lại
Từng câu chuyện ngày xưa
Mẹ về đứng dưới mưa
Che đàn con nằm ngủ
Canh từng bước chân thù
Mẹ ngồi dưới cơn mưa.
Có hòn đá cô đơn xa xăm
Đứng ở đó cớ sao một mình
Phải chăng đá cũng thất tình
Hòa niềm đau với ta.