Xin trả lại từng trăng sao từng câu nói yêu thương ban đầu
Mơ đã tàn, mộng đã tan chẳng nợ gì nhau
Trôi miên man về đâu một nhành hoa mới nở
Hoa vàng che lấp trên con đường
Tìm cho ta một cảm giác bình yên
Ngày ấy tinh khôi và hồn nhiên
Ngày em ngủ trong trái tim, êm đềm quá!
Ơi con sông hiền hoà, chở đầy nước ngọt phù sa
Ơi con sông thiết tha, ấp ôm bến bờ xứ sở
Sông mấy ngàn năm tuổi, miệt mài chảy mãi khôn nguôi
Chuyện bao đời sông biết cả, mà sao vẫn trẻ mãi không già
Rồi cũng về lại phố xưa
Về trong mùa thu bồi hồi làn mưa lối vắng
Rồi cũng về lại phố quen
Về trong tình em dịu dàng, dịu dàng
Đến làm gì tình yêu đến làm gì
Tình đến cho ta càng thêm xót xa
Đến làm gì tình yêu đến làm gì
Tình hỡi cớ sao lòng người gian dối
Lá là là lá la là la…
Là la la là là lá la…
Lá la là lá la là, la là là lá la…
Lá a à á a hà ha …
Hà há há a a à à a …
Há a ha à hà ha hà…
Là lá là há á la là…
Lá à là à la là la…
Há a há à hà a à…
Há à há a hà há a…
Há a a à à ha…
Hà há a á a à hà ha.
Không có ngôi sao nào, trò chuyện cùng em đêm nay
Không có thoảng gió nào, thì thầm cùng em đêm nay
Chỉ có bóng tối thân quen căn phòng em ở
Chỉ có bóng tối thân quen khoảng trống em nhìn.
Tình yêu là gì mà thế giới phải khóc
Khi mộng mơ vỡ tan tành
Tình yêu là gì mà tôi cố níu với
Dẫu niềm đau, nhói tim tôi.
Chưa ai nói em câu lời tự tình trẻ con
Chưa ai dối em muôn lời tự sự già nua
Chưa ai hối em sang, một lần được cuồng si
Chưa ai dắt em đi một lần vào hồ trong.
Năm xưa trên cây sồi làng Fatima xa xôi
Có Đức Mẹ Chúa Trời hiện ra uy linh sáng chói
Mẹ nhắn nhủ người đời hãy mau ăn năn đền bồi
Hãy tôn sùng Mẫu Tâm, hãy năn lần hạt Mân Côi.