Chiều ngồi bên đây bên kia anh đứng đợi
Trông ngóng đợi chờ trong lòng anh nghĩ gì không
Rồi ngày mai đây anh cất bước theo người
Em cố gượng cười nhưng trong lòng đau nhói người ơi.
Biết anh còn yêu em không
Hay là vô phước em mang sầu đau
Biết anh còn yêu em không
Hay là nước cuốn tình trôi xuôi dòng
Ngày ta quen biết nhau nơi quê người đất lạ
Tình cờ gặp nhau bên quán khuya ven đường
Ngồi cạnh bên nhau tình như muôn kiếp
Hỏi thăm mới biết em đến từ miền xa
Chưa lần vào vấn vương.
Đêm thầm gọi tên nhau chúng mình ba đứa chí thân
Đến nay tao rừng sâu tháng ngày nơi chốn địa đầu
Còn về phần tao từ trên chốn trời cao
Nhiều đêm vượt sông núi ném hỏa châu sáng ngời
Chập chùng ngàn nơi ngày đêm lướt sóng ra khơi
Những đêm sao lung linh tao càng thương chúng mình
Ngày nay ba đứa nâng tách cà phê xưa
Bỏ quên bao thế sự quên cả ngày gian nan.
Mưa rơi trên đường phố hạt mưa buồn man mác nỗi đau vừa đã cạn
Màn đêm buồn hoang vu lòng bồi hồi tê tái khói sương phủ lưng đồi
Đêm nay trong cơn mê hoa lan tàn sau núi tiếc thương cho cuộc đời
Quán vắng xưa đìu hiu người yêu không còn nữa đã lìa xa cõi đời.
Trời dừng mưa được không
Cho nước thôi tràn về
Bao cửa nhà tan nát
Một trận bão vừa qua
Nhiều vùng tan tành quá
Lòng dân thêm xót xa.
Cho tôi xin về lại một thời hoa mộng xưa
Một chiều mưa nhẹ đưa bên khung trời ươm mộng
Ngày tình ghi vào thơ ngọt hương yêu từng giờ
Mà nay tình hững hờ nhớ thương đi vào mơ.
Anh gửi cho em cành bằng lăng tím nở
Mùa hạ về ghép nỗi nhớ nên thơ
Ngày xa em tiếng trống trường lưu luyến
Hành lang quen, ai bối rối chia tay.
Xa cách nhiều năm tha phương đời muôn hướng
Nay trở về quê bên nôi ru mộng thường
Mẹ rơi nước mắt bao chan chứa tình thương
Dáng cha héo gầy nhọc nhằn tóc điểm sương
Bạn bè năm xưa nay mỗi người một hướng
Như chim trời tung cánh.
Muôn nẻo thế gian bụi cát buồn mang bao khổ hạnh an bài
Suối lệ sầu cay nhìn tương lai lòng tiếc nuối hoài mong
Đời không thoái hoá tựa hồ như chiếc lá
Úa rụng chơi vơi chấp chới kiếp trầm luân