Đã nhiều đêm rồi sao không thấy hỏa châu sáng như ngày nào
Đã nhiều đêm rồi dưới thung lũng sâu cũng thưa tiếng súng
Ngày bình yên rồi sao chiến tranh đã tàn hôm nào
Mà bao đêm chẳng thấy lơ lửng trên trời cao
Những trái châu màu máu sáng tỏ đêm trường
Cho ta thấy rõ vết thù hằn trên quê hương.
Trả lại tôi khung trời ngày xanh thơ mộng đó
Diều bay trong gió hướng theo nhau muôn vì sao
Thơ ấu hôm qua nay đã trôi dần xa thật xa.
Mình đã mất nhau rồi, đường tình chia hai lối
Tình xót xa ngậm ngùi tình buồn, tình đơn côi
Tình yêu là trái đắng ai ơi
Con tim thổn thức bởi từ nay mình mất nhau rồi.
Giữa phố thị đông người đèn hoa giăng ngập lối
Anh mãi đi tìm hình bóng của con tim
Từ ngày chia tay cuối con đường chiều vương nắng
Thấm thoát thời gian trôi tàn thu đã bao lần.
Con đường nào hai đứa gặp nhau trao nụ cười
Để rồi hôm sớm sao thấy lòng vấn vương
Chắc anh cũng như em nên anh mới xin làm quen
Đến nay đôi mình đã bao năm thắm đậm ân tình
Những cánh phượng hồng rụng đỏ trên sân
Mang những hoài niệm thời áo trắng thơ ngây
Hè ơi! hè nay đến sớm cho ta thương nhớ một người
Hè ơi! lòng mang nhung nhớ về một thời đã xa.
Sài Gòn buồn lắm phải không em
Giãn cách đêm nay ngỡ ngày mai gặp lại
Sài Gòn chìm trong nỗi đau
Phố xá không màu nhà nhà trong bóng đêm
Thương xót cho ai đang cảnh cơ hàn
Vi rút lan tràn thêm cảnh lầm than.
Tôi hát bài ca kể về cuộc đời mình không như là mơ ước
Những ngày tuổi thơ bên mái nhà đơn sơ cùng đàn em nhỏ dại khờ
Mẹ tảo tần mưa nắng cha sớm chiều gian lao
Yêu thương dạt dào đêm về chung bóng quây quần bên nhau.
Nghe trong đêm mưa gió. Tiếng ai ngập ngừng dừng bước
Vì đường vào ngõ tối, mưa sầu tràn về ngập lối
Vì đường về lạnh lẽo Không còn bóng trăng ôi thê lương
Vì ngại ngùng mưa bão không màng đến cô đơn đêm khuya Ôi đêm mưa gió
Biết cho chăng những kiếp người Mang kiếp cầm ca lạc loài.
Cuộc đời chỉ mua vui cho ai Riêng bóng trong đêm dài lẻ loi
Kiếp con tằm phải trả nợ dâu xanh
Đêm dài từng lời ca ngân nga cùng tiếng nhạc
Xin gửi người tôi thương, xin gửi người tha phương