Ngàn nỗi đau con tim se thắt lại
Lang thang giữa đời không mái hiên che
Làm sao về quê trong buổi trưa hè
Làm sao hỡi người không còn những chuyến xe.
Đời trai nghèo khổ lắm ai ơi
Sống tha phương mưu sinh nơi thị thành
Khi đêm về xóm trọ buồn heo hút
Còn ta với mình cuộc sống quá đơn côi.
Em đến thăm tôi chiều mưa vội vàng
Lời yêu dịu dàng như âu yếm bên vai
Dù tình nồng say mà nghe lòng tê tái
Mà nghe sầu ngang trái làm sao để anh quên.
Bên này sông nhà em quê anh bên kia bờ qua đò ngang ghé đây
Nơi sông nước trời mây em thơ ngây chừng ấy anh thầm yêu từ đấy
Hồng đôi má hây hây giữa vườn cây trái đầy tỏ tình hoa bướm say
Hẹn mùa cưới năm sau mối mai đem trầu cau cho mình luôn có nhau.
Có những cánh buồm lạc hướng tâm hồn dạt sóng đi xa
Lênh đênh sông hồ để bến mong chờ từ bao năm qua
Sao đi đi mãi không lạnh con tim
Cho đây thương đấy bao giờ thôi quên
Ai nhớ ai tìm trong giấc êm đềm tha thiết gọi tên
Thư đến từ nẻo xa ngoài bìa không con dấu em biết anh ở chốn nào
Thư ngang qua những chiến hào, hay thư theo trên những cánh dù
Vùi chôn đã mấy niên thu.
Sài Gòn của tôi giờ như tuyệt vọng
Sài Gòn lặng im chan đầy nước mắt
Đưa xác người đi trong vòng hiu quạnh
Buồn đêm không ngủ mắt nhìn loanh quanh.
Anh đã theo người thì giờ em lẻ loi
Tình mình nay hết đâu còn gì mà luyến lưu
Anh ơi em chờ một mình cô quạnh buồn tênh.
Có ai mua dùm nỗi buồn tôi bán người ơi
Mua hết dùm tôi bao nhiêu cay đắng trong đời
Cho tôi quên không còn thương với nhớ
Một mối tình si từ lâu ôm ấp trong lòng.
Thôi tạ từ đêm nay mai về trên phố thị đèn màu
Mùa yêu xưa úa nhàu còn đâu câu bền lâu
Khi thốt trên đầu môi lời yêu anh đến bạc đầu.