Khi cánh thư xa vừa đến tiền đồn thì tầm đạn đang lúc cũng ngang qua
Anh đưa tay ôm cả hai lời lời ngọt ngào em viết cho anh
Còn lời chua cay vùi sâu trong lồng ngực
Ôi tiếng súng cuối cùng và dòng thư em.
Theo nhau về trên nẻo đường quê ta
Ruộng đồng đơm hoa, sông nghiêng mình ôm lèn đá già
Rồi ngược xuôi những con tàu ngược xuôi
Những con đường thay áo băng băng qua những đồi cao cao
Có lẽ tôi nghèo nên người phụ tôi
Đứt áo ra đi bên tình mới giàu sang
Người vui nhung gấm lụa là, còn tôi trắng tay đợi chờ
Tôi đợi chờ một người phụ tôi
Tôi trở về, về Phước Thắng chiều nay
Nghe những đổi thay trong mỗi luống cày
Ngắm cây cầu gợi lên nỗi nhớ
Và giòng kênh gợi lên ước mơ
Lê thân khắp chốn ăn xin
Từ khi đất nước đổi thay màu cờ
Ngày nào gìn giữ cõi bờ
Hy sinh bảo quốc chiến bào máu tươi.
Viết lời: Sanh Tâm
Lục bình trên sông trôi về đâu con nước xuôi dòng
Em nói anh ơi em chỉ yêu màu tím lục bình
Anh lội qua sông hái tặng em hoa tím lục bình
Em cười nhìn anh em nói rằng anh khờ ghê đi.
Viết lời: Trần Tú
Đêm trắng đêm buồn chuyện mình
Từ khi mang nghiệp lính
Chân đã đi qua miền xa lạ mặt
Ta tìm vui đời sương gió
Nên bỏ lại sau lưng người bạn tình đêm xõa tóc mong ai?
Viết lời: Hào Lê