Người ta thường nói tiền chẳng là chi tiền chỉ là gì
Nếu đời không có tiền sẽ chẳng làm được chi
Nếu đời không có tiền sẽ chẳng làm được gì
Tiền chẳng là thứ chi nhưng là bao mơ ước là thước đo lòng người.
Xin giã từ những ngày xưa yêu dấu
Em không buồn dẫu đời nhiều bể dâu
Dù mình còn lắm thương đau nên bao năm mắt sầu
Thương cho mối tình đầu nằm mà rơi nước mắt suốt canh thâu.
Trả lại cho anh câu ước hẹn ngày xưa
Trả lại cho anh công viên vắng chiều mưa
Những con đường xưa từng đưa đón nhau về
Đôi tim đã hẹn thề trọn đời mình bên nhau
Mà giờ xa cách rồi xin trả lại cho anh.
Tôi trở về đây giữa mùa nắng hanh vàng
Tha La buồn quạnh quẽ cô liêu
Bao năm qua đổ nát tiêu điều
Tha La ơi thương nhớ trăm chiều
Rưng rưng buồn nhìn mái lá liêu xiêu.
Bỏ lại nơi trường xưa biết bao nhiêu kỷ niệm
Bỏ lại nơi trường xưa mối tình thời áo trắng
Mai khoác áo chinh y như bao lớp trai hùng
Đời tôi vẫy vùng trên khắp nẻo quê hương.
Mượn khúc pháp âm, tôi hát bài ca dâng tặng cho đời
Lời ca không hay âm điệu như lạc phím
Nhưng là tiếng lòng là tiếng hát con tim
Xin gửi cho người và xin gửi cho đời
Một chút ân tình mang hai chữ tạ ơn
Em nói em thương tôi mà sao em lừa dối
Em nói yêu tôi rồi để rồi em bước bên ai
Em đành dẫm nát tim tôi để tôi ôm khóc nỗi sầu
Cuộc tình ta đã chia hai lệ buồn tôi khóc từng đêm
Em nói yêu tôi rồi sao em đành phụ tình tôi.
Ngoài trời thu mưa giăng trong ánh mắt lệ sầu
Chiều về nghe trống vắng cõi lòng thấy chơi vơi
Ôm thương nhớ âm thầm tuyết vẫn rơi rơi.
Đêm nay ta trút cạn niềm tâm sự
Vì sớm mai này mỗi đứa một nơi
Anh về nơi đất mũi vùng đất cuối trời
Tôi lên miền cao nguyên đất đỏ mù sương.
Mình ngồi cùng nhau trên gác khuya, tình tan anh với tôi
Tiếng mưa rơi hiu quạnh trong xóm nghèo
Cọt kẹt lời ru bên chiếc nôi, lời than anh xích lô
Ước mong sao cơn giông trời bình yên