Ngày xưa chúng mình, cùng ở chung nơi xóm đạo
Một câu nói yêu thương còn e ấp giữ trong tim
Mối tình thật đẹp trao nhau từng ánh mắt
Thân nguyện mộng lành mình quỳ dưới chúa ngôi hai.
Sau lần hành quân anh lại về phố nhỏ thăm em
Con đường Duy Tân vẫn hàng cây rợp bóng mát
Nhớ năm xưa anh đàn em hát bài hát tương phùng
Nhưng rồi anh lại xa em nghìn trùng
Thân trai thề nung chí vì non nước anh đi.
Mình cùng đam mê cùng chung hướng đi
Mang danh đời nghệ sĩ buồn vui lắm khi
Ai thấu hiểu được gì nhiều mơ ước nên sao khỏi muộn phiền
Cơm áo gạo tiền nên đời còn lắm chua cay.
Lần đầu gặp nhau ngồi chung bên quán ven đường
Ánh mắt môi cười em làm say đắm lòng anh
Trò chuyện bên nhau, ngoài kia mưa đổ liên hồi
Nói chẳng nên lời em làm xao xuyến tim anh
Chiều nay gió lung lay cành
Cho bằng lăng tím Rơi rụng trước ngõ thềm
Tim nghe như nhớ thương thuở nào, chuyện xưa duyên nợ
Bên bằng lăng mộng nào ngờ tình chẳng nên thơ
Hạ về cho ta lưu luyến bao kỷ niệm vẫn còn đâu đây
Cánh phượng tím rơi màu hoa như nhắc nhở rằng ba tháng trường nằm im trống vắng
Tạm biệt thầy cô chia tay bạn hiền nhé tiếng ve sao chạnh lòng.
Anh hứa với em rằng trọn cuộc đời này anh chỉ có mình em
Dù ngày mưa hay nắng dù không gian lạnh vắng
Anh vẫn một lòng trọn kiếp yêu em
Tìm lại bài ca trong câu hát ngày xưa
Tìm lại bài ca mà anh hát những chiều mưa
Ngọt ngào như đắm say êm ái ru qua mành
Điệu đàn giọng ca thuở ngày xanh
Để lòng vẫn còn thương còn nhớ mãi trong tim tôi.
Nhìn về tương lai sao chẳng thấy đau ngày mai
Bao nhiêu nỗi buồn làm nặng trĩu đôi vai
Giờ chỉ mong sao cuộc sống cười vui mỗi ngày
Ôi thao thức đêm dài nhiều lần rơi nước mắt
Mênh mông mênh mông rì rào như sóng biển
Như cuộc tình sầu lặng lẽ của đôi ta
Tháng ngày qua chỉ một mình anh ngắm
Ngắm dòng đời vẫn mãi trôi xa
Mà người biền biệt có hay chăng sỏi đá.