Mùa sầu riêng năm trước, anh xuôi bước miền Tây, về đây thăm bạn hiền
Bên bờ sông Tiền, tình cờ gặp em, người con gái bán sầu riêng
Em mời anh mua giúp, trái cây vườn nhà em
Sầu riêng chín rụng, cơm vàng hạt lép, thơm ngọt lắm anh ơi.
Trời đổ mưa bên quán cóc thân quen
Vắng bóng người đi khi phố thị lên đèn
Còn lại mình tôi bên ly cà phê đen
Đâu đây ai hát một giọng hát u buồn
Bài ca nghe sầu muộn làm lòng tôi mãi luôn
Nhớ về kỷ niệm một thời sao lãng quên.
Ai nói sẽ thương tôi, yêu tôi đến muôn đời và không dối gian một lời
Tại vì tôi ngu tôi dại khờ nên mới tin
Biết bao câu cười khinh tôi giả vờ như không thấy vì tôi quá yêu anh
Ngày xưa chúng mình, cùng ở chung nơi xóm đạo
Một câu nói yêu thương còn e ấp giữ trong tim
Mối tình thật đẹp trao nhau từng ánh mắt
Thân nguyện mộng lành mình quỳ dưới chúa ngôi hai.
Sau lần hành quân anh lại về phố nhỏ thăm em
Con đường Duy Tân vẫn hàng cây rợp bóng mát
Nhớ năm xưa anh đàn em hát bài hát tương phùng
Nhưng rồi anh lại xa em nghìn trùng
Thân trai thề nung chí vì non nước anh đi.
Mình cùng đam mê cùng chung hướng đi
Mang danh đời nghệ sĩ buồn vui lắm khi
Ai thấu hiểu được gì nhiều mơ ước nên sao khỏi muộn phiền
Cơm áo gạo tiền nên đời còn lắm chua cay.
Lần đầu gặp nhau ngồi chung bên quán ven đường
Ánh mắt môi cười em làm say đắm lòng anh
Trò chuyện bên nhau, ngoài kia mưa đổ liên hồi
Nói chẳng nên lời em làm xao xuyến tim anh
Chiều nay gió lung lay cành
Cho bằng lăng tím Rơi rụng trước ngõ thềm
Tim nghe như nhớ thương thuở nào, chuyện xưa duyên nợ
Bên bằng lăng mộng nào ngờ tình chẳng nên thơ
Những lúc thu về kỷ niệm xưa như thoáng đây,
theo lá thu rơi bay bay mãi về nơi đâu.
Tim xao xuyến trông mong, tìm em ngày xưa đó,
tình yêu thần tiên đó, nhìn em vô tư vui với lá thu rơi.
Cơn mơ chiều nay đón em về nơi thoáng xưa.
Ngày đôi mình tung tăng dưới sân trường
Cùng anh trò chơi cút bắt,
vì em anh trèo cây hái lá,
đời vô tình cho hai đứa yêu nhau.